Giản Chiến Nam ko khiến cho tầm đôi mắt nhìn cho tới Mạc Mạc, giờ khắc này cô vô nằm trong mê người, hắn từng mến nhất vóc dáng say rượu của Mạc Mạc, cô rất có thể nhằm hắn ham muốn làm cái gi thì thực hiện, cô cũng tương đối biết điều thuận theo đòi ý hắn, giờ khắc này, hắn lại ngại thú tính của tôi bột phát tiếp tục ăn cô cho tới xương cốt cũng ko chừa.
Nhưng Mạc Mạc làm cái gi tuy nhiên suy nghĩ nhiều như thế nên cũng không sở hữu và nhận rời khỏi tâm tư nguyện vọng của Giản Chiến Nam, cô chỉ ham muốn tắm cọ tuy nhiên chống tắm lại bị người không giống chiếm mất, không dừng lại ở đó lại còn là một người con trai khốn nàn ê vì thế cô đặc biệt không vui, bước tiến loạng choạng, chỉ tay vô Giản Chiến Nam, tức tức giận nói: “Này, anh đang khiến gì vô ngôi nhà tôi thế hả, ra đi ngoài, ra đi ngoài!”
Bạn đang xem: yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt
Giờ phút này Giản Chiến Nam đang được trần truồng, toàn thân thuộc đều là bọt xà chống, ham muốn ra bên ngoài thì cũng nên đợi hắn tắm xong xuôi mới nhất rời khỏi được chứ. Hắn lăm le ko nhằm ý cho tới Mạc Mạc, xoay người sang trọng nơi khác nối tiếp tắm, nhằm đem người mượn rượu thực hiện càn ê.
Mạc Mạc thấy Giản Chiến Nam ko nhằm ý cho tới bản thân thì sẽ càng không tồn tại ý muốn ra bên ngoài, cô giơ chân lên đá vô mông Giản Chiến Nam, rằng năng lộn xộn: “Tôi bảo anh ra đi mà…anh với nghe thấy ko hả…về nhà đất của anh tuy nhiên tắm…”
Mông bị tùy tiện đá vô, nhất là ko đem ăn mặc quần áo lại còn bị người phụ phái đẹp rất có thể dễ dàng và đơn giản khơi khêu thú tính của hắn, hắn thiệt sự muốn… Giản Chiến Nam xoay người lại, hai con mắt đen giòn chớp động lên một vẻ được gọi là gian nguy.
Lúc Mạc Mạc định đá hắn ra bên ngoài thì thân thuộc thể đứng ko vững vàng, khi cô ngay gần trượt chân thì Giản Chiến Năm vươn cánh tay ướt át,ướt đẫm sũng rời khỏi kịp lúc bao phủ lấy cô mới không khiến cho Mạc Mạc trượt xuống sàn. Cô tơ tưởng nhìn hắn, ko đem theo đòi chút tạp niệm này tuy nhiên song con cái ngươi của hắn tệ sầm lại, tạp niệm cuồn cuộn trong tim.
“Thả tôi ra…” Mạc Mạc vốn liếng vẫn say cho tới toàn thân thuộc vô lực, yếu hèn ớt giãy giụa giụa, tay tấn công vô lồng ngực trần của hắn, cú tấn công như 1 loại khiêu khích, thông thoáng như đang trêu trọc thân thuộc thể hắn.
Mặt Giản Chiến Nam cho tới ngay gần Mạc Mạc, chỉ ngay gần tăng một ít nữa thì hắn vẫn với thể hôn lên cặp môi đỏ ửng mọng của cô ấy, tuy nhiên Lúc bắt gặp vẻ mặt mũi tơ tưởng của Mạc Mạc thì hắn lại tạm dừng, tự dự một thời gian rồi che lấp liếm khát vọng vô khung hình, môi tách xa xăm Mạc Mạc, ức hiếp dục vọng lại.
Hắn ko nhằm ý tới việc giãy giụa giụa của Mạc Mạc, túa không còn ăn mặc quần áo của cô ấy xuống, mặt mũi căng cứng há vòi vĩnh hoa sen lên, sử dụng vận tốc sớm nhất có thể tắm cho tới Mạc Mạc rồi cầm khăn tắm bao lấy thân thuộc thể bản thân, sử dụng một chiếc khăn không giống quấn lấy Mạc Mạc, cánh tay lâu năm doạng rời khỏi vác Mạc Mạc lên vai bước thoát khỏi chống tắm, cút vào phòng ngủ, xuất hiện rời khỏi ném Mạc Mạc lên chóng.
Giản Chiến Nam ngửi thấy mùi hương khét, hắn chống thoát khỏi buồng ngủ chạy vô phòng bếp, cháo đã bị hắn thực hiện khét không còn, cũng không thể rất có thể ăn được nữa, hắn chỉ có thể gom Mạc Mạc trộn một ly mật ong.
Trở lại phòng ngủ, Mạc Mạc nửa ngủ nửa tỉnh, đặc biệt ko yên phận, hắn đút nước cho tới cô tu rồi đậy chăn lại, Mạc Mạc cũng ko hề nghe câu nói. đá chăn rời khỏi, như vậy thì làm thế nào tuy nhiên ngủ, Giản Chiến Nam nhíu ngươi xoay khẽ, “Em còn huỷ nữa anh tiếp tục tấn công em đấy.”
Có lẽ câu nói. uy hiếp của Giản Chiến Nam vẫn có công năng, cũng có thể có lẽ cũng chính vì cô vượt lên trước mệt mỏi, Mạc Mạc nhíu ngươi nhắm đôi mắt lại, không thể giằng teo nữa, núp vô trong chăn ngủ. Giản Chiến Nam thoát khỏi buồng ngủ thay cho ăn mặc quần áo rồi nhìn Mạc Bảo, cậu nhóc vẫn ngủ rồi, thoát khỏi buồng ngủ của Mạc hướng dẫn, hắn cút vào phòng ngủ của Mạc Mạc đợt tiếp nhữa, giờ khắc này dáng vẻ ngủ của Mạc Mạc vô nằm trong thân thuộc nằm trong, vẫn bao lâu hắn ko được nhìn dáng vẻ ngủ của cô ấy rồi.
Hắn không nhịn được trải qua, ngồi xuống lân cận cô, ngón tay mơn trớn gương mặt cô, vẫn nhìn cô như thế, nhằm đem thời hạn trôi qua quýt. Thì rời khỏi yêu thương một người là rất có thể ko làm cái gi cả, cứ tĩnh mịch ở lân cận cô ấy, lẳng lặng ngắm nhìn cũng là 1 trong loại niềm hạnh phúc.
Rạng sáng sủa, cô ngủ, hắn tỉnh, hắn tách cút, cô ko biết, cũng ko biết với cùng một người con trai ở lân cận ngắm nhìn và thưởng thức cô cả đêm…
Hắn vẫn học được cơ hội ko nên ham muốn làm cái gi thì thực hiện, hắn vẫn học tập được cơ hội tôn trọng, vì thế sao sau khoản thời gian thất lạc cút người phụ phái đẹp bản thân yêu thương nhất mới nhất hiểu được những điều này, vì thế sao giờ đây mới nhất hiểu…
Hôm ni sau khi Mạc Mạc tỉnh lại, bản thân về phòng tắm cọ rồi cút ngủ thế nào thì cũng không rõ, tuy nhiên song cô biết chắc chắn Giản Chiến Nam đã lấy cô về ngôi nhà, không lẽ hắn vẫn tắm gom cô?
Nhất lăm le là vậy rồi! Hôm qua quýt bản thân bị trúng loại loại dông gì thế này! Mạc Mạc vén chăn lên nhìn thân thuộc thể bản thân được quấn vày khăn tắm white color, ko có dấu vết mập lù mù này, cô thở hắt rời khỏi, thiệt may ko xẩy ra chuyện gì. Đã ly hít rồi, cô và lại đột biến chuyện gì mập lù mù với Giản Chiến Nam thì cô tiếp tục mò mẫm bức tường chắn này tuy nhiên đâm nguồn vào bị tiêu diệt thất lạc.
Năm mới nhất qua đi, nhì người anh của Mạc Mạc cũng về trại quân team, Mạc Mạc cũng bắt đầu đi làm việc, Mạc hướng dẫn thông thường ở trong nhà thân phụ u, tự u cô che chở nên cô cũng yên tâm rất là nhiều. Ba u cũng tương đối mong đợi sự trở nên tân tiến của cô ấy và Hoa Tử vì thế luôn luôn mò mẫm thời cơ gọi cô và Hoa Tử cho tới ngôi nhà ăn cơm trắng, bên dưới tình huống vẫn muốn tách cũng ko được, cô và Hoa Tử dần dần trở thành thân thuộc quen thuộc. Cũng may Hoa Tử ko hề thể hiện ý kiến đề xuất gì không giống.
Thật rời khỏi Mạc Mạc quá nhận khi ở cộng đồng với Hoa Tử tâm lý tiếp tục đặc biệt tự do, anh ta có vẻ rét mướt lùng, thậm chí còn với tương đối lãnh đạm, cũng tương đối không nhiều thủ thỉ nhưng mỗi câu anh tớ rằng đều rằng trung tâm lý của cô ấy.
Hôm ni, Giản Chiến Nam ham muốn dẫn Mạc hướng dẫn về ngôi nhà, u Giản ghi nhớ con cháu, Mạc Mạc thấy sắc mặt mũi của hắn ko đảm bảo chất lượng lắm, ham muốn căn vặn coi với nên bệnh dịch dạ dày của hắn lại tái ngắt phân phát ko nhưng vì dự một thời gian lại ra quyết định ko căn vặn, sau khoản thời gian nhì người lễ phép tắc kính chào căn vặn xong xuôi cũng ko rằng cùng nhau câu này.
Mạc Mạc nhìn con xe của Giản Chiến Nam tách cút,đang được ham muốn về ngôi nhà thì cảm nhận được điện thoại của Hoa Tử, tất yếu là hứa cô cút ăn cơm trắng, Mạc Mạc tự dự một lát rồi đồng ý. Giọng điệu của Hoa Tử ko nghe rời khỏi với gì khích động, chỉ nhàn nhạt nhẽo căn vặn cô ham muốn nên ăn gì, Mạc Mạc ý kiến đề xuất ăn thủy hải sản tuy nhiên song không cay ko ăn.
Hoa Tử đón cô ngoài cửa ngõ, nằm trong vào quán thủy hải sản, gọi thức ăn, nhì người ăn cơm trắng cũng không tìm ra chủ thể này, Hoa Tử căn vặn Mạc Mạc: “Có nơi nào ham muốn cho tới không?”
Mạc Mạc quay đầu sang một bên nửa ngày sau mới nhất nói: “Tôi nghe người cùng cơ quan rằng phía bắc với cùng một ngọn núi nhỏ, nhìn kể từ xa xăm tựa như một người đẹp đang được ngủ, tuy nhiên trong cả lông nheo của nường cũng rất có thể nhìn ra được, khi ngày đông tuyết rơi nhiều từng ngọn núi đều là trái đất màu trắng, người đẹp ngủ giống như đang diện cái áo cưới white color nhìn rất xinh rất đẹp, tôi đặc biệt ham muốn cút coi tuy nhiên dạo bước này bận vượt lên trước, không dừng lại ở đó còn phải chăm sóc cho tới con cái, nhằm cho tới Lúc con cái to hơn một ít tôi tiếp tục dắt nó đi cùng.”
Hoa Tử thực hiện như tùy ý hỏi: “Rất ham muốn cút sao?”
“Đúng vậy, tôi vẫn đặc biệt ham muốn cảm thụ cảnh băng tuyết đóng góp vạn dặm, thiệt tiếc vẫn bỏ qua thất lạc mùa đông này, nhiều chuyện xẩy ra vượt lên trước tuy nhiên.” Mạc Mạc rằng xong xuôi lại hỏi: “Còn anh, với đặc trưng ham muốn cho tới điểm này không?”
“Có, tuy nhiên song không tồn tại cơ hội này cho tới được.”
“Vì sao?”
“Đến Lúc tôi cút tiếp tục rằng cho tới cô biết, ăn cơm trắng cút.” Hoa Tử rằng xong xuôi thì cúi đầu ăn cơm trắng.
Không với tí mức độ sinh sống nào! Mạc Mạc nhíu ngươi hừ một giờ.
Bữa cơm trắng tối rất hợp lý, ăn cơm trắng xong xuôi rồi tính chi phí, tuy nhiên khi vừa vặn lăm le tách cút thì với cùng một đứa nhỏ xíu chạy phì cho tới trước mặt mũi Hoa Tử, ngửng khuôn mặt mũi nhỏ nhắn lên gọi Hoa Tử: “Ba thân phụ, thân phụ thân phụ, thân phụ ba!” Gọi từng giờ một, tiếng động non nớt vang lên.
Mạc Mạc mở to nhì đôi mắt nhìn, theo đòi nắm rõ thì Hoa Tử không tồn tại con cái, cô xoay đầu lại nhìn Hoa Tử, khóe đôi mắt Hoa Tử lắc lắc, khuôn mặt rét mướt lùng căng cứng, càng tăng rét mướt lùng hơn trước đây, không lẽ Hoa Tử hãi kinh cho tới chừng như vậy sao?
Đứa nhỏ xíu ê vẫn còn đó đang được gọi thân phụ, một người phụ phái đẹp cuống quýt vàng chạy cho tới, vươn tay bịt mồm đứa nhỏ xíu lại, “Tiểu tổ tông à chớ gọi lộn xộn, chớ gọi lung tung…” Người ê bịt mồm đứa nhỏ xíu bặt tăm trước mặt mũi Hoa Tử và Mạc Mạc.
Nhìn người phụ phái đẹp dẫn đứa nhỏ xíu cút, Mạc Mạc và Hoa Tử mới nhất bình phục lại ý thức rời khỏi quán cơm trắng. Mạc Mạc nhìn khuôn mặt rét mướt của Hoa Tử bên dưới ánh sáng của đèn, nhịn ko được nhảy mỉm cười, đem tay chọc lên cánh tay anh tớ, “Hoa Tử, anh rằng thiệt cút, liệu có phải là con cái anh không?”
Hoa Tử nhíu mày rét mướt lùng nhìn qua Mạc Mạc, coi thường thông thường ko vấn đáp, mặt mũi lại càng rét mướt rộng lớn. Mạc Mạc nổi lên ý xấu xí, chạy lên phần bên trước ngăn anh tớ lại, anh tớ tiếp cận thì cô lại lùi về sau, mỉm cười hì hì nói: “Hoa Tử, anh thật thà khai báo cút, với nên anh còn tồn tại một người con đang được phiêu bạt dân gian trá không?”
“Mạc Tiêu Hữu.” đôi mắt Hoa Tử lóe lửa tức giận, nghiến răng nghiến lợi gọi thương hiệu Mạc Mạc.
Mạc Mạc mỉm cười, cô đặc biệt mến nhìn vóc dáng tức tức giận của Hoa Tử mặt mũi rét mướt, “Ơ, thẹn thò vượt lên trước hóa tức giận tề, quá nhận cút, tôi sẽ giữ lại được túng mât…ưm…”
Bả vai của Mạc Mạc bị một đôi bàn tay thay cho thiệt chặt, môi bị hung hăng hít xuống, nụ hít khôn ngoan nhẹ dịu như phen trước tuy nhiên đem theo đòi một ít mùi vị trừng trị, Mạc Mạc há to tát nhì đôi mắt, đem tay đẩy Hoa Tử rời khỏi, Hoa Tử sững người, anh tớ tương đối nheo đôi mắt nhìn chằm chằm vô Mạc Mạc, tiếng nói trầm thấp u ám, “Nếu em đồng ý sinh cho tới tôi một đứa thì tôi cũng ko ngại!”
Mạc Mạc đỏ mặt, hung hăng sử dụng mũi giầy gót cao giẫm nhừ chân Hoa Tử, Hoa Tử bị đau nhức nên buông Mạc Mạc rời khỏi, Mạc Mạc tức tức giận xoay người vứt đi, Hoa Tử đuổi theo nhìn theo đòi bóng hình nổi nóng đùng đùng của cô ấy, anh tớ ngăn cô lại, “Tức tức giận à?”
“Không với, tách rời khỏi, tôi nên về ngôi nhà.”
Hoa Tử vươn tay tóm chặt vai Mạc Mạc, “Được rồi, biết em tức giận rồi, vậy cút, tôi cho tới em hít lại, tôi vô cùng ko tức tức giận đâu.” Hoa Tử rằng xong xuôi thì nhắm đôi mắt lại, khuôn mặt cương nghị điển trai mắt chói bên dưới ánh sáng của đèn.
Mạc Mạc nhìn vô mặt mũi anh tớ, người con trai này thiệt sự là đệ tiện, “Anh rằng ê, ko được chấp nhận thay đổi ý.”
“Không thay đổi ý.”
“Không cho tới há đôi mắt rời khỏi, ko cho tới nhìn lén.”
“Ừ ừ”
Mạc Mạc sờ soạng vào trong túi rồi lôi ra một loại, cô mỉm cười như 1 thương hiệu trộm, một tay bắt lấy Hoa Tử khiến cho anh tớ xoay người lại, khuôn mặt điển trai cơ hội cô đặc biệt ngay gần, lông nheo của anh ấy tớ đặc biệt lâu năm, làn domain authority cũng tương đối rất đẹp, Mạc Mạc có hơi ganh ganh.
“Tôi chuẩn bị hít rồi đó, khôn ngoan cho tới anh nhìn lén.”
Xem thêm: truyện anh hận anh yêu em
“Cứ hít cút.” Mặc cho tới em xâm lăng.
Mạc Mạc sử dụng son làm đẹp môi tàn khốc vẽ lên môi nằm trong mặt mũi Hoa Tử trở thành một con cái quỷ, Hoa Tử kịp phản xạ lại thì vẫn muộn, bên trên mặt mũi đã biết thành Mạc Mạc vẽ ăm ắp, Mạc Mạc xoay người ham muốn chạy tuy nhiên lại bị Hoa Tử túm lại, kéo vô trong tim, thân thể bị Hoa Tử ôm chặt ko cơ hội này động đậy.
Đầu óc Mạc Mạc choáng ngợp, môi lại bị Hoa Tử hít lên một đợt tiếp nhữa, thời điểm này đây không chỉ với là môi va vấp môi nữa tuy nhiên lưỡi của anh ấy tớ nạy thể nạy há môi của cô ấy tuy nhiên cút vô, bú mớm lấy mùi thơm của cô ấy, mút bao nhiêu vị giác của cô ấy, hai tay của cô ấy tấn công vô anh tớ, đẩy anh tớ rời khỏi, hàm răng của cô ấy căn anh ta tuy nhiên anh tớ vẫn ko buông cô rời khỏi.
Anh tớ cướp lấy tương đối thở của cô ấy, cướp lấy nhịp tim của cô ấy, nhằm lại cho tới cô tương đối thở đàn ông nồng đậm, còn tồn tại cả son làm đẹp môi nằm trong vị huyết thư thả nhạt nhẽo, vô một tương khắc, Mạc Mạc trầm luân vô nụ hít của hắn, trí tuệ trống không trống rỗng, quên giãy giụa, quên thở, quên giờ trống không ngực, quên toàn bộ.
Dưới ánh sáng của đèn sáng sủa chói, nhìn kể từ xa xăm nhì người đang được ôm hít nhau bên dưới ánh sáng của đèn tạo ra nên một hình ảnh tuyệt rất đẹp. Thật lâu sau nhì người mới nhất kết đốc nụ hít này, Mạc Mạc hoảng ngại lùi về sau vài ba bước, thở thiệt mạnh, trí tuệ trống không rỗng cũng dần dần mò mẫm lại lí trí, ngực phập phồng kịch liệt, mặt mũi cũng đỏ ửng rực, cô nên tức tức giận tuy nhiên Lúc bắt gặp khuôn mặt ăm ắp vết son làm đẹp môi đặc biệt hài hước của Hoa Tử thì lại ko có gì tức giận được. Giờ phút này song con cái ngươi của Hoa Tử như khung trời tối, lòng của anh ấy tớ vẫn trực tiếp thắn bày rời khỏi.
Người đi đường đều xoay đầu lại nhìn Mạc Mạc và Hoa Tử, thời điểm này Mạc Mạc mới nhất nhận ra đang được phía trên đàng, với không ít người, mặt mũi của cô ấy ko biết với dáng vẻ quỷ tai quái gì, cô vợi vàng móc cái gương nhỏ rời khỏi coi, bên trên mặt mũi cùng miệng của tôi vẫn gầy đét vết son tràn ngập, thiệt là luộm thuộm!
Mạc Mạc vội tìm khăn tay, vệ sinh mặt mũi cho tới thật sạch rồi quan sát về khuôn mặt hoa của Hoa Tử, cô hung tợn liếc anh tớ một chiếc. Hoa Tử nhìn vóc dáng tức tức giận của Mạc Mạc, trải qua nói: “Đừng tức giận nữa, sử dụng khăn cho tới tôi này.”
Mạc Mạc tức tức giận rằng, “Muốn khăn, ham muốn tôi ko tức giận tuy nhiên anh còn ko thèm rằng van lỗi với tôi, anh nhờ vào đồ vật gi tuy nhiên Lúc dễ dàng tôi như thế chứ!?” con trai sao ai ai cũng vậy cả…
Hoa Tử đút tay vào trong túi quần, đặc biệt thực lòng nói: “Thật sự van lỗi, tôi nên được sự đồng ý của em mới nhất hít em.”
Thật là chán ghét, hít cũng hít rồi, cô cũng ko nên loại thơ ngây ko rành sự đời, vừa vặn rồi ko nên cô cũng tương đối thưởng thức nụ hít của anh ấy tớ ư, chỉ là cứ như thế thì sự tình với tương đối cút chệch đàng ray, nối tiếp tranh biện so đọ nữa thì cũng tương đối thực hiện kiêu, “Sau này tất cả chúng ta chớ họp mặt nữa, cứ vậy cút, từ giã.”
Mạc Mác rằng xong xuôi rồi vứt đi thì lại nghe thấy tiếng nói rét mướt lùng đem theo đòi một ít phiền lòng của Hoa Tử vang lên sau sườn lưng cô, “Aizz, Mạc Tiêu Hữu, em ko thể bất lương như thế được nha.”
Mạc Mạc tạm dừng, “Được, vậy thì anh ko được vệ sinh son làm đẹp môi bên trên mặt mũi, tiếp sau đó cút ra phố với tôi.”
Kết ngược sau cuối một cô nàng túm lấy vai một người con trai mặt mũi hoa rét mướt lùng chạy trên trên phố phồn vinh, đèn đàng sáng sủa rực, thú vị vô số người phải quay đầu lại. Nhưng Mạc Mạc tự động rằng với bản thân sau đây bản thân tiếp tục cố gắng tránh họp mặt Hoa Tử.
Ba tư ngày sau tối ê Mạc Mạc đều trốn tách Hoa Tử, hứa cô ra bên ngoài cô cũng kiếm cớ kể từ chối. Sau Lúc hết giờ làm Mạc Mạc vốn liếng lăm le đón xe pháo về ngôi nhà tuy nhiên không ngờ u của Giản Chiến Nam lại ko nhằm ý cho tới khung hình bị bệnh dịch tuy nhiên cho tới tìm cô, nằm trong tiếp cận còn tồn tại thân phụ Giản và nhân viên cấp dưới che chở.
Lâu ngày không bắt gặp, Giản lão phu nhân gầy guộc như que củi, ngồi bên trên xe pháo lăn chiêng được người che chở đẩy cút, khắp cơ thể thất lạc cút mức độ sinh sống, nhượng bộ như chỉ đang được cố chống nâng, người xem mò mẫm một nhà hàng quán ăn ngồi xuống.
“Không biết ngài mò mẫm tôi với chuyện gì không?” Mạc Mạc ngồi đối lập u Giản, nghi vấn căn vặn, cô biết u Giản với thành kiến với bản thân, nếu mà ko nên với chuyện thì kiên cố bà ấy cũng không muốn bắt gặp cô.
Mẹ Giản trả lời: “Chiến Nam bị bệnh dịch con cái với biết không?”
Giản Chiến Nam bị bệnh? Lòng Mạc Mạc ko nhịn được nhói lên một ít, cũng không khỏi ghi nhớ cho tới sắc mặt mũi của hắn lúc tới đón Mạc hướng dẫn, tuy nhiên cô nên biết chuyện hắn bị bệnh dịch sao? Tuy Mạc Mạc không tồn tại tình cảm đảm bảo chất lượng với u Giản nhưng đương đầu với cùng một bà già cả bị bệnh dịch cô cũng ko đành lòng, chỉ thản nhiên nói: “Tôi ko biết ko nên cũng tương đối thông thường sao?”
“Xem rời khỏi con cái thiệt sự ko yêu thương nó, với nên không?” hai con mắt âm u của u Giản nhìn Mạc Mạc, kỳ vọng rất có thể nhìn rời khỏi gì ê vô đôi mắt cô.
“Có chuyện gì van bà cứ rằng trực tiếp cút ạ.” Không nên Mạc Mạc không tồn tại kiên trì nghe bà ấy rằng tuy nhiên cô chỉ cảm nhận thấy chừng như ko phù hợp ngồi vượt lên trước lâu như thế.
“Con biết ko trước ê u thiệt sự đặc biệt ghét bỏ con cái, căn bạn dạng quyền lực ngôi nhà con cái không xứng với Chiến Nam, lại còn ko thể có bầu được, u không hiểu nhiều đứa con tự một tay bản thân nuôi rộng lớn lại cút mến một người phụ phái đẹp đồ vật gi cũng không đảm bảo chất lượng như con cái, khụ khụ…”
Mạc Mạc mỉm cười rét mướt một giờ, ko rằng gì. Lời rằng cay nghiệt cỡ này cô đã và đang từng nghe, đương đầu với u Giản không thể nhiều thời hạn cô cũng không thích phản bác bỏ gì, chỉ nghe u Giản nói: “Chuyện con cái ly hít với Chiến Nam là tự u ép…Mặc kệ ở phía bên ngoài nó với tàn khốc từng nào, dù cho có thế nào thì nó cũng chính là con cái u nên sẽ không còn vứt quăng quật u, u khiến cho ông xã bản thân sắp xếp cho tới nó và Lạc Thi đính ước, người xem đều vì thế bệnh tình của u tuy nhiên nghe theo mẹ….”
Mẹ Giản di động cầm tay thân phụ Giản, thân phụ Giản rằng thay cho u Giản: “Chiến Nam ly hít với con cái thân phụ u nhận định rằng toàn bộ sẽ tiến hành hạnh phúc, nó và Lạc Thi môn đăng hộ đối, đối tượng người dùng kết duyên này khiến cho công ty chúng tôi khá hài lòng, tuy nhiên mà…ba u ko được bắt gặp nụ mỉm cười bên trên mặt mũi con cái mình nữa, nó sinh sống ko niềm hạnh phúc, ko phấn khởi, ngày nào thì cũng chỉ nghe biết việc làm tương tự một chiếc máy, phen này bị bệnh dịch nên nhập viện là vì nó đã hoàn toàn mệt rũ rời, nó vẫn sử dụng việc làm tra tấn chủ yếu bản thân, thực hiện cho chính bản thân ê gàn, vô một khoảng chừng thời hạn cộc tuy nhiên nó gầy guộc thất lạc rộng lớn mươi bao nhiêu cân nặng, người thực hiện phụ thân u này tuy nhiên ko nhức lòng chứ. Nhìn thấy nò trượt xuống, nhìn thấy nó ko hề phấn khởi sướng, thân phụ u thấu hiểu trước khi tôi đã sai, hạnh phúc của con cháu là niềm hạnh phúc của những người thực hiện thân phụ thực hiện u, vì thế sao nhất định nên bắt bọn nhỏ theo đòi tuyến phố đảm bảo chất lượng rất đẹp người xem vẫn vạch ra chứ, lấy người nó yêu thương mến đó là cuộc sống đời thường của chính nó, nó yêu thương là được rồi…”
Mạc Mạc rét mướt lùng mỉm cười, rét mướt nhạt nhẽo hỏi: “Cho nên thế nào?”
Vẻ mặt mũi của thân phụ Giản với ko được đương nhiên nói: “Chuyện công ty chúng tôi thực hiện sai trước ê giờ cảm nhận thấy đặc biệt với lỗi, người Chiến Nam yêu vẫn chính là con cái, nên thân phụ kỳ vọng nhì đứa được niềm hạnh phúc.”
Mẹ Giản tiếp câu nói., tiếng nói với chút yếu hèn ớt: “Con…hãy về bên lân cận Chiến Nam… Mạc hướng dẫn cũng sẽ sở hữu được nhà…cả ngôi nhà thân phụ đứa ở cùng cả nhà, ê mới nhất là niềm hạnh phúc.”
“Đủ rồi!” Mạc Mạc ngắt câu nói. u Giản, “Thật sự van lỗi, tôi nên cút rồi, chuyện nhì người rằng tôi sẽ không còn suy nghĩ lại đâu.”
Mạc Mạc vùng lên, rốt cuộc cô cũng ko thể nghe chúng ta rằng tăng câu này nữa, không lẽ cô chỉ rất có thể rinh vai một cái khăn vệ sinh, Lúc cần thiết thì mượn sử dụng, không cần thiết nữa thì vứt cút, cô ham muốn tách ngoài phía trên, “Tôi còn tồn tại việc ko thể tiếp đón.”
Mạc Mạc lăm le cút thì tay bị u Giản bắt lấy, cho tới giờ đây bà ấy mới nhất nắm được bản thân đã bóp bị tiêu diệt niềm hạnh phúc của con cái, nếu mà ko sử dụng bị bệnh nhằm uy hiếp con thì con cái cũng sẽ không còn ra quyết định ly hít, chủ yếu bản thân bắt gặp con cái mình đau đau đớn từng ngày, cho tới giờ đây bà mới nhất nắm được con cái tôi đã yêu thương người phụ phái đẹp này đến tới xương tủy, tuy nhiên vẫn ly hít tuy nhiên trong tim cũng chỉ mất người phụ phái đẹp này.
Đính hít rồi lại rét mướt nhạt nhẽo với Lạc Thi, thậm chí còn còn lén chúng ta cút buộc garo, nếu như ko nên người quen thuộc thực hiện vô khám đa khoa rằng cho tới bà biết thì bà cũng ko hề biết. Vậy nên kể từ ni về sau chúng ta chỉ mất Mạc hướng dẫn là đứa cháu nội độc nhất, những người dân phụ phái đẹp không giống chớ mơ sinh con cái nối dõi cho nhà chúng ta Giản. Bà biết tôi đã vượt lên trước sai lầm đáng tiếc, bà là kẻ chuẩn bị bị tiêu diệt, ko gì cần thiết vày niềm hạnh phúc của con cái, trước lúc bị tiêu diệt bà ham muốn bắt gặp con cái bản thân được niềm hạnh phúc.
Bàn tay gầy như que củi, thiệt rời khỏi vẫn không thể chút lực này, Mạc Mạc nhẹ dịu rụt lại rồi vứt đi, sử dụng rất là xoay người di chuyển nghe thấy giờ động, cô quay đầu lại thì tận mắt chứng kiến u Giản trượt kể từ xe pháo lăn chiêng xuống, thân phụ Giản vội vàng cho tới vịn bà tuy nhiên bà lại ko cho tới, bà chỉ quỳ bên trên mặt mũi khu đất như thế, lưu giữ tương đối tàn rằng với Mạc Mạc: “Mẹ quỳ xuống trước mặt mũi con cái, chỗ bị thương trước ê u tạo ra cho tới con…con cứ trách cứ bà già cả này là được rồi…con…con hãy buông bỏ cho tới Chiến Nam…Nó yêu thương con cái, nó thiệt sự yêu thương con…”
“Bác vùng lên trước rồi rằng sau…” Bị người rộng lớn tuổi tác quỳ trước mặt mũi, Mạc Mạc thấy hoảng loạn, ham muốn nỡ vứt đi tuy nhiên u Giản lại bắt lấy chân cô, cô đã trải u nên tất yếu cũng hiểu được tâm lý của một người u, tuy nhiên song cô là kẻ, ko phải con rối của mình.
Mẹ Giản yếu hèn ớt nói: “Con hãy đồng ý với u đi…đồng ý quay về lân cận nó…mẹ tiếp tục giải trừ hít ước cho tới nó…vậy thì thân phụ người những con cái rất có thể niềm hạnh phúc cùng cả nhà không phải đảm bảo chất lượng rộng lớn sao?”
Lúc Mạc Mạc không biết nên làm thế nào thì với cùng một toàn thân to lớn đứng hâu phương cô, eo cũng trở thành bắt lấy, tương đối thở cương nghị chứa đựng cô, Mạc Mạc xoay đầu lại thì bắt gặp khuôn mặt rét mướt lùng điển trai của Hoa Tử.
Hoa Tử rét mướt lùng nhìn u Giản và thân phụ Giản, kéo Mạc Mạc vô lòng, đặc biệt lễ phép tắc nói: “Hạnh phúc tuy nhiên những người dân rằng đơn thuần niềm hạnh phúc một phía kể từ những người dân, trước ê những người dân cảm nhận thấy Mạc Mạc ko xứng với con cái những người dân, nhận định rằng con các người sẽ không còn niềm hạnh phúc, vì thế sử dụng trăm phương ngàn tiếp phân tách rẽ hai người chúng ta. Bây giờ những người dân cảm nhận thấy con cái của những người dân có Mạc Mạc mới niềm hạnh phúc vì thế bắt Mạc Mạc nên quay về với con cái của những người, nhưng chắc rằng những người dân trước đó chưa từng suy nghĩ cho tới niềm hạnh phúc của Mạc Mạc cũng rất cần thiết, niềm hạnh phúc tuy nhiên những người dân với ko nên là loại Mạc Mạc muốn.”
Mạc Mạc nhìn Hoa Tử, nghe ko sót chữ này của anh ấy tớ, lòng chính thức dơ lên cảm xúc khó khăn mô tả, câu nói. rằng của Hoa Tử vẫn tấn công sâu sắc vô cõi lòng cô, đích vậy, hạnh phúc của cô ấy cũng tương đối cần thiết, niềm hạnh phúc mà người ta rằng ko nên là loại niềm hạnh phúc tuy nhiên cô ham muốn, chúng ta trước đó chưa từng suy nghĩ cho tới chúng ta cho tới xin lỗi cô, cầu van cô giản dị đơn thuần vì thế niềm hạnh phúc của Giản Chiến Nam. Tất nhiên cô cũng có thể có xúc cảm, với ý kiến của riêng rẽ bản thân, cô cũng cần được người không giống tôn trọng, rất cần phải hiểu rõ sâu xa.
Ba Giản nâng u Giản, nhì người người Mạc Mạc, u Giản yếu hèn ớt hỏi: “Cậu ta… cậu tớ là ai?”
Hoa Tử ôm chặt thắt sườn lưng quyến rũ của Mạc Mạc, Mạc Mạc doạng ngón tay chỉ vô Hoa Tử, “Anh ấy…anh ấy là chúng ta trai của tôi.”
Trong nhất thời toàn cỗ trái đất như yên ắng, thân phụ Giản nửa quỳ nửa ngồi bên trên mặt đất cũng trở thành nỗi tuyệt vọng chứa đựng, tuy nhiên Giản Chiến Nam nghe tài xế rằng mẹ Giản tìm về Mạc Mạc cũng cứng người sau sườn lưng Mạc Mạc, ngực teo rút đau đớn tạo nên hắn ko thể phi vào được.
Chỉ một câu nói của Mạc Mạc vẫn khiến cho lòng hắn phủ ăm ắp vết mờ do bụi lù mù. Mạc Mạc với chúng ta trai, dạ dày hắn nhức rút từng đợt, thở cũng trở thành trở ngại, hắn nên sử dụng không còn khí lực mới nhất rất có thể tại vị.
“Anh Giản…!” Đột nhiên nhân viên cấp dưới che chở theo đòi lên giờ, tầm đôi mắt của từng người đều thiên về hâu phương sườn lưng Mạc Mạc, Mạc Mạc cũng xoay đầu lại, cô nhìn thấy Giản Chiến Nam mặt mũi tái ngắt nhợt, ánh nhìn âm u ko khả năng chiếu sáng, người gầy gộc, hắn đang được đứng hâu phương chúng ta. Lòng Mạc Mạc cũng lếu láo loàn theo đòi, cô nhìn vô ánh nhìn của hắn, mặt mũi của hắn, ngược tim đột nhiên nhức nhối.
Giản Chiến Nam cút lướt qua quýt Mạc Mạc cho tới lân cận u Giản, nhẹ dịu bế thân thuộc thể gầy yếu của bà lên xe pháo lăn chiêng, u Giản thấy Giản Chiến Nam cho tới đột ngột nên lo lắng nói: “Sao con cái ko ở khám đa khoa ngủ ngơi…”
“Ba, đem u về khám đa khoa cút.” Giản Chiến Nam rằng xong xuôi thì tầm đôi mắt rơi bên trên người Mạc Mạc, nhìn cô và một người con trai không giống đang được ôm nhau, cô rằng này là chúng ta trai của cô ấy, một người con trai khá mạnh mẽ và tự tin, hắn rất có thể quan sát người này đó là tổng giám đốc tập đoàn lớn Hải Tinh, một người con trai như thế rất rất đáng nhằm Mạc Mạc nâng niu. Một Mạc Mạc không người nào sánh vày của hắn rốt cuộc vẫn thuộc về người không giống, giờ khắc này, hắn ham muốn móc ngược tim rời khỏi, cũng chính vì quá đau nên hắn tự nguyện không tồn tại nó.
Xem thêm: liệp diễm giang hồ mộng
Đè nén cơn đau mạnh mẽ, ham muốn thủ thỉ tuy nhiên lại phân phát hiện nay yết đa số bị người khác ngăn lại, nên thất lạc một khi hắn mới nhất mò mẫm lại được tiếng nói của tôi, khiến cho tiếng nói phục sinh lại vẻ điềm đạm vốn liếng với, áy náy nói: “Thật sự van lỗi, u của anh ấy làm ra nhiều phiền toái, kỳ vọng em chớ nhằm trong tim, sau đây sẽ không còn xẩy ra chuyện như thế nữa, nhì người cứ đương nhiên, tôi đem u về khám đa khoa trước.”
Hoa Tử nhìn lướt qua quýt Giản Chiến Nam, khách hàng sáo nói: “Đi từ tốn.”
Giản Chiến Nam ko hề liếc nhìn Mạc Mạc tuy nhiên xoay người nằm trong người thân tách ngoài vị trí này.
Bình luận