vị hôn phu đến đây nào

Chương 2

Edit: An Tĩnh

Bạn đang xem: vị hôn phu đến đây nào


Xe vẫn chạy vững vàng vàng bên trên lối, lái xe ngồi ở phía đằng trước nghe cuộc hội thoại của nhì người phía sau, góc nhìn ko hề đẩy sóng một chút nào, phân minh vẫn trở thành thói thân quen.

Giang Tùy Châu ừ một giờ, nói: “Vậy nên đem em về mái ấm sao?”

Không thể thực hiện thì nên đem cô về mái ấm, thương hiệu nam nhi chó này!

Cô tức phẫn nộ, nâng chân đá bắp chuối anh một cú, đá mới nhất một cú vẫn ko đầy đủ lại gan, lại đá tăng nhì cú nữa, sản phẩm bị anh lưu giữ chặt mắt cá chân chân.

Giang Tùy Châu rũ đôi mắt nhìn, hỏi: “Thế nào?”

Quan Hề tức phẫn nộ nói: “Đến mái ấm anh, tâm lý em ko chất lượng, không thích về mái ấm.”

Tâm trạng ko chất lượng, nên cho tới mái ấm anh, tuy nhiên lại ko được lên chóng.

Kết ăn ý những điều đó lại, Giang Tùy Châu hỏi: “Đến kỳ kinh nguyệt sao?”

Quan Hề trợn đôi mắt, tuy nhiên cảm nhận thấy loại cớ này cũng rất được, cô thiệt sự không thích về mái ấm tức thì thời điểm hiện tại.

“Ừ.”

“Kỳ kinh nguyệt của em bị rối loàn.” Giang Tùy Châu tâm trí một ít, lại nói: “Thân thể với không dễ chịu ở đâu không?”

Quả nhiên là các bạn trai đằm thắm yêu thương của cô ý, loại không giống thì ko lưu giữ được tuy nhiên kỳ kinh nguyệt của cô ý lại lưu giữ rõ nét cho tới như thế.

“Có lẽ mới gần đây vượt lên tất bật ê.” Quan Hề dứt khoát gác chân lên đùi anh, “Hôm ni đứng nguyên vẹn một ngày, khung hình mỏi vượt lên, phiên sau còn đồng ý thực hiện phù dâu cho những người tớ thì chắc chắn rằng em bị điên rồi.”

Giang Tùy Chân buông cồ bàn chân của cô ý ra: “Thả xuống chuồn, ngồi yên lặng.”

Quan Hề ko thèm nghe nhập tai, thậm chí là cô còn tảo ngang người, gác nốt chân còn sót lại lên trên người anh. Cô thư thả tự do thoải mái phụ thuộc sống lưng ghế, không ngừng mở rộng nhì chân.

Giang Tùy Châu hé mồm, chừng như ham muốn trình bày gì ê những nghĩ về cho tới cá tính của cô ý đại đái thư này, cho đến giờ đây ko hề hoảng gì, ham muốn làm cái gi thì thực hiện, nên anh cũng quá lười lên giờ tiếp.

Hơn nửa giờ sau, xe pháo lái nhập khuôn viên Gia Lâm.

Chung cư này nằm khoèo bên trên điểm phồn vinh nhất ở trung tâm TP. Hồ Chí Minh, phần rộng lớn thời hạn Giang Tùy Châu đều sinh sống ở trên đây 1 mình. Nơi này còn có rất rất không nhiều người ngoài cho tới, nước ngoài trừ Quan Hề.

Sau khi vào trong nhà, Quan Hề ngựa thân quen lối cũ tiếp cận chống ăn mặc quần áo.

Phòng ăn mặc quần áo của Giang Tùy Châu rất rộng, bên phía trong là những cỗ ăn mặc quần áo nhìn từ tốn tuy nhiên độ quý hiếm xa xăm xỉ được bố trí chỉnh tề, cô mò mẫm ăn mặc quần áo ngủ nhưng mà tôi đã nhằm lại trên đây, sẵn sàng tắm cọ và ngủ một giấc thiệt ngon.

Sau khi nhập chống tắm, cô khóa cửa ngõ lại, nhìn chủ yếu bản thân nhập gương.

Hôm ni quả thực vô nằm trong bận rộn, bận rộn cho tới nỗi khiến cho cô hoàn toàn có thể tạm thời gạt bỏ những chuyện phiền lòng. Nhưng thời điểm hiện tại trọn vẹn rãnh rỗi, lại chỉ mất 1 mình nhập chống tắm, một không khí riêng biệt thế này, khuôn mặt mũi cố kềm chế nhập một ngày của cô ý chớp đôi mắt thay cho thay đổi.

Không ai bắt gặp, nên không nhất thiết phải fake cỗ nữa.

Quan Hề hít sâu sắc một khá, những đau xót trong tâm ùn ùn kéo cho tới. Cô dỡ ăn mặc quần áo rồi chuồn nhập chống tắm vòi vĩnh sen, cô há vòi vĩnh sen, làn nước chảy bên trên làn domain authority mềm mượt của cô ý.

Đã một mon, cô vẫn ko thể hấp thụ nổi chuyện này.

Nhưng thực rời khỏi, toàn bộ đều ko mà đến mức vượt lên tệ.

Ba cô – Quan Hưng Hào rất rất cưng chìu cô, ngày ê khi ông biết cô nghe lén đoạn hội thoại của mình và vẫn hiểu rằng chân tướng mạo. Ông ấy bảo rằng ông coi cô như 1 đứa đàn bà ruột nhưng mà mến thương, bất kể là cô đàn bà ê với xuất hiện tại hay là không thì Quan Hề vẫn chính là hòn ngọc quý nhập tay ông. Ông sẽ không còn thay cho thay đổi. Cô tin tưởng tưởng vấn đề đó, thực sự tin tưởng tưởng.

Nhưng cô vẫn cảm nhận thấy không dễ chịu, cũng chính vì cô ko thể quên được tầm vóc ngày ê của u khi nhắc tới người đàn bà ê, nhập đôi mắt nhịn nhường như chứa chấp đẫy sao nhỏ vậy.

Quan Hề kiêu ngạo rộng lớn nửa đời ni, ngay lập tức sụp sập trước biểu cảm ê.

**

Sau khi tắm xong xuôi, Quan Hề khoác ăn mặc quần áo ngủ bước rời khỏi. Vừa rồi cô vẫn dấm dúi khóc một trận, tuy nhiên chỉ nhập một khi thôi, cũng chính vì cô hoảng Giang Tùy Châu sẽ thấy đôi mắt bản thân bị sưng lên.

Cô ko thể Chịu đựng đựng được khi người không giống vạc sinh ra bản thân đang được ở nhập hiện trạng xui xẻo và thảm sợ hãi như vậy.

Giang Tùy Châu vẫn tắm xong xuôi ở một chống tắm không giống, thời hạn Quan Hề sử dụng chống tắm vượt lên lâu, anh ko thể hóng nổi.

Bây giờ vẫn tồn tại sớm, anh thay cho thiết bị trong nhà, ngồi bên trên sofa xử lí việc làm bên trên Ipad. Nghe thấy giờ bước đi, anh ngước đôi mắt lên nhìn, vừa phải bắt gặp bộ đồ quần áo ngủ bên trên người Quan Hề thì lag cứng rời khỏi.

Váy tơ lụa nhì thừng, ôm sát người, nhằm lòi ra những lối cong tha thướt đẫy tinh xảo mĩ miều của cô ý.

Giang Tùy Châu tịch thu tầm đôi mắt, tiếng nói xung khắc chế: “Không nên sắp tới kỳ kinh nguyệt sao?”

Quan Hề tiếp cận và ngồi xuống bên trên ghế sofa, tâm trí một ít rồi trả lời: “Ừ?”

“Mặc quần.”

“…Tại sao?”

Giang Tùy Châu giá buốt lùng đáp: “Em khoác đặc điểm này thì với không giống gì với ko khoác, sướng lòng chớ nhằm drap trải chóng bị nhuộm color.”

Quan Hề liếc anh một cái: “Sao lại tương tự như ko khoác được, anh nhìn em khoác thế này nên ham muốn cho tới lột tinh khiết nên không?”

Ngón tay láng nhẵn đang được lướt bên trên screen của Giang Tùy Châu chợt ngừng lại: “Coi như anh ko dỡ, em khoác đặc điểm này chuồn ngủ, đến thời điểm ê váy cũng tự động hóa bị vén lên.”

Quan Hề nghẹn điều, nét ngủ của cô ý vẫn đầy đủ hiểu rồi.

Nhưng từ xưa đến giờ cô ko khi nào nhằm Giang Tùy Châu cướp thế thượng phong nhập điều trình bày, nên là cô hiểm sâu nói: “Drap chóng bị không sạch cũng có thể có bắt anh giặt đâu, thiệt phiền toái.”

“……”

Tới nước này, Giang Tùy Châu cũng không thích bàn bạc gì với cô nữa, anh hoàn toàn có thể Dự kiến nếu như nối tiếp trình bày nữa, Quan Hề hoàn toàn có thể tạo nên những loại kể từ ngữ hoa hòe lòe loẹt mới nhất mẻ nhằm nhảy lại anh, này là lí bởi anh không tồn tại thời hạn rãnh rỗi nhằm rỉ tai xàm xí với cô.

Anh nối tiếp thao tác làm việc bên trên Ipad.

Thế mà trong lúc Quan Hề nhìn tầm vóc quá lười cãi vã thân thuộc của Giang Tùy Châu, lại cảm nhận thấy với gì ê nhẹ dịu hẳn.

Đợi ở trong phần này, cố kìm nén trước thương hiệu cầm cố thú với khoác ăn mặc quần áo này, cô cảm nhận thấy toàn bộ đều không tồn tại gì thay cho thay đổi.

Quan Hề len lén liếc nhìn anh bao nhiêu phiên, tiếp sau đó thì cầm cố lấy điều khiến cho kể từ xa xăm nhấn há TV.

Cô mò mẫm một bộ phim truyền hình cũ, tuy nhiên trọn vẹn ko thể triệu tập coi. Phim chiếu cho tới 1/2, cô xoạc chân đụng chạm đụng người nam nhi mặc nhiên đang được rũ đôi mắt nhìn Ipad kề bên, gọi: “Giang Tùy Châu.”

“Ừ.”

“Anh vẫn tồn tại thao tác làm việc hả.”

“Đúng vậy.”

“Anh giới hạn một ít chuồn.”

“Có chuyện gì.” Anh ko tạm dừng, vẫn điềm đạm coi Ipad.

Quan Hề lại xoạc chân, nhẹ dịu đẩy anh một chiếc nữa: “Anh ko thể giới hạn chút sao, em thấy phiền muộn.”

“Muốn mua sắm gì.”

“…….”

“Cái đồng hồ thời trang em trình bày mến nhập mon trước vẫn mua sắm, đang được ở nhập ngăn kéo của chống ăn mặc quần áo tầng nhì.”

“Không nên em ham muốn nhắc tới cái…….Hả? Đồng hồ nước treo tay? Lúc nào? Sao anh ko trình bày sớm.”

Khóe mồm Giang Tùy Châu nhếch nhẹ nhàng, anh bịa đặt Ipad sang trọng một phía, xoay đầu lưu giữ lấy chân cô, ngay lập tức túm lấy cô kể từ phía sofa mặt mũi ê.

“A—–“

Váy ngủ của Quan Hề thực sự rất rất cụt, bị tóm lấy như vậy, vải vóc bị cọ bên trên ghế sofa nên bị cuốn lên rộng lớn phân nửa.

Đồ lót white color lòi ra, rất rất mỏng mảnh, nhìn sơ qua quýt thì bên phía trong trọn vẹn không tồn tại băng lau chùi.

Giang Tùy Châu ngây người, biết chủ yếu bản thân bị cô lừa. Anh dứt khoát ôm cô đặt lên trên đùi bản thân, tiếng nói trầm thấp: “Em cũng có thể có chất vấn anh đâu.”

Mấy ngày nay cô luôn luôn tâm trí bậy bạ rằng bản thân tiếp tục mất mặt chuồn tía u, làm thế nào nhưng mà lưu giữ được chuyện trước ê cô bám lấy anh đề nghị mua sắm cái đồng hồ thời trang ê chứ.

Nhưng trình bày thì trình bày thế, tuy nhiên mua sắm đã và đang mua sắm rồi, đề nghị đã và đang đề nghị rồi, cho dù sao thì toàn thế giới cũng chỉ số lượng giới hạn với cùng 1 trăm cái thôi.

“Em chuồn coi một ít.” Quan Hề miễn chống lên ý thức, ham muốn nhảy xuống ngoài đùi anh.

Giang Tùy Châu ko khiến cho cô leo xuống, thẳng ôm ngang cô đem lên lầu: “Buổi tối rồi coi.”

“Ơ–“

Không được cho phép cô cự tuyệt, anh dứt khoát ôm cô trở về chống.

Khi Quan Hề bị anh ném trực tiếp lên chóng, cô thở hào hển, véo má anh: “Có nên tối ni anh tính tiếp tục nằm trong em chiến tranh nhập đẫm huyết không?”

“Làm gì với chuyện em cho tới kì, vì sao lại lừa anh.”

“Em cho tới, với cho tới mà!”

Giang Tùy Châu cúi người, ngón tay thon nhiều năm móc lấy cái quần trong ren Trắng và nhẹ dịu mang ra, tiếng nói giá buốt nhạt: “Ở đâu cơ?”

“…….”

Lật tẩy điều giả dối của cô ý, anh lại cúi đầu cắm môi cô.

“Ưm—–“

Bọn bọn họ vẫn ở cùng cả nhà tía năm, tuy vậy hiện trạng nhập tía năm này không như một cặp tình nhân thực sự, cộng đồng đụng chạm thì không nhiều nhưng mà xa xăm cơ hội thì rất nhiều, gặp gỡ nhau đa số là phía trên chóng.

Nhưng nhì người vẫn thân quen biết rất rất lâu rồi.

Khi còn là một học viên thì tía u nhì mặt mũi vẫn ham muốn kết đằm thắm cùng nhau, sự phối hợp đằm thắm nhì gia tộc mạnh, ngược thực rất rất phù hợp, cho nên vì vậy khi ê khi ở trước mặt mũi tía u, bọn họ luôn luôn bày rời khỏi vẻ tình yêu rất tuyệt đẹp nhất nhằm ngụy trang. Thường ngày khi ở trước mặt mũi người ngoài, Giang Tùy Châu luôn luôn nhẫn nhịn Quan Hề, tầm vóc như loại tiếp tục đỡ đần, tiếp tục đứng về phía cô vậy.

Nhưng nhập thực tiễn, thuở niên thiếu thốn, nhì người đều ko để ý cho tới đối phương là bao nhiêu.

Quan Hề coi thông thường Giang Tùy Châu là vì như thế cô cảm nhận thấy người này vượt mức fake tạo nên. Hằng ngày cứ đem vỏ quấn bên trên người, rõ nét trong cả cọng tóc cũng đầy đủ nhằm dỗ ngon dỗ ngọt khiến cho người không giống nguy hiểm, thế nhưng mà cứ trầm trồ cao quý lắm, tầm vóc cứ như bụt kể từ bi phổ phỏng bọn chúng sinh.

Đối với Giang Tùy Châu thì Quan Hề vượt lên tự thị, góc nhìn cô vẫn ở tuốt bên trên đỉnh đầu [1], phân minh đó là loại đại đái thư cần phải có người cưng chiều chiều, hầu cơm trắng tận mồm. Thời niên thiếu thốn biến hóa năng động, rỗi khá đâu nhưng mà chuồn gạ người không giống.

Thời điểm Quan Hề mươi chín tuổi hạc, cô chuồn du học tập Mỹ. Giang Tùy Châu to hơn cô nhì tuổi hạc, khi ê, anh vẫn ở quốc tế học tập được 2 năm.

Lúc ấy cô cũng ganh đua đậu và một ngôi trường ĐH với anh, tất nhiên ko nên vì như thế anh ở này mà là ngôi trường học tập ê chất lượng, cô cảm nhận thấy xứng với bản thân.

Nhưng ở nhập đôi mắt tía u nhì mặt mũi thì bọn họ đó là phu xướng phụ tùy [2]. Có lẽ tía u sẽ không còn thể ngờ rằng, nhập 2 năm học tập nằm trong ngôi trường ê, trong cả mặt mũi mũi đối phương bọn họ cũng trước đó chưa từng bắt gặp.

Ở quốc tế không trở nên ai để ý nên trong cả fake cỗ bọn họ cũng không thích fake cỗ.

Hai người chân đúng mực ấn định mối liên hệ là sau khoản thời gian Quan Hề về nước, này là thời khắc cô bước sang trọng tuổi hạc nhì mươi tía.

Ngày ê bọn họ nốc chút rượu, khi ấy anh là vị thơm phu của cô ý, tất yếu sẽ sở hữu được nhiệm vụ nên đem cô về. Kết ngược thiên thời địa lợi nhân hòa, bên dưới thuộc tính của rượu rượu cồn, góc nhìn nhìn nhau, xúc cảm trào dưng, người trưởng thành và cứng cáp thì nên thực hiện những chuyện của những người trưởng thành và cứng cáp.

Sau chuyện ê, bọn họ vẫn ra quyết định ở cùng cả nhà.

Suy nghĩ về của nhì người rưa rứa nhau, cho dù sao thì trước sau cũng ở cùng cả nhà, nếu như vẫn vậy thì miễn chống triển khai trước thời hạn cho tới xong xuôi.

Nhưng sau đó 1 thời hạn cụt sinh sống cộng đồng cùng nhau, còn tồn tại một yếu tố trọng yếu ớt không giống đã nâng ngay gần khoảng cách đằm thắm cô và anh.

Đó đó là, bọn họ rất rất phù hợp với đằm thắm thể của đối phương.

Giang Tùy Châu và đã được ăn đậm, nếm được vị, chăm chỉ vô nằm trong.

Quan Hề bộc bạch tầm vóc “phật kể từ bi” khi phía trên chóng của Giang Tùy Châu rất rất mê hoặc, trình bày Trắng rời khỏi là cô ko Chịu đựng nổi loại tầm vóc chó móa ê của anh ấy bên trên chóng. Hơn nữa cô cũng nên quá nhận, chữ chén bát của anh ấy và cô không khớp, tuy nhiên chuyện sinh hoạt lại rất rất hợp lý.

Người trưởng thành và cứng cáp nhưng mà, lý tưởng với mặt mũi này cũng tương đối cần thiết đấy.

“Vừa nãy phiền muộn chuyện gì?” Mồ hôi nhễ nhại, Giang Tùy Châu cúi người chất vấn nhỏ mặt mũi tai cô.

Hơi thở Quan Hề rối loàn, lòng đôi mắt chứa đựng một tầng khá nước: “….Cái gì?”

“Không nên ở phòng tiếp khách em trình bày cảm nhận thấy khá phiền ngán sao?”

Quan Hề nghĩ về cho tới, cô bởi dự phút giây, rồi rước tình cảnh kinh hãi nhất nhập fake tưởng của cô ý ném qua quýt bên trên người anh: “Không với gì. À….Chính là……Giang Tùy Châu, nếu như với cùng 1 ngày anh trở thành kẻ túng rớt mùng tơi, anh nên làm thế nào bây giờ?”

Giang Tùy Châu nhìn cô vị góc nhìn buồn lo phiền vô cớ: “Không với chuyện ê.”

Cô quan sát về phía anh, quấn lấy anh: “Em trình bày là nếu mà thôi nhưng mà.”

Giang Tùy Châu thụ động tác của cô ý thực hiện rối loàn tiết tấu, anh chững lại, há mồm hỏi: “Nếu như…..Không nên còn tồn tại em sao?”

“Em?”

Bởi vì như thế thèm muốn đang được sở hữu, Giang Tùy Châu cũng không tồn tại lòng trình bày điều đùa giỡn: “Đem cung cấp các chiếc túi và thiết bị anh mua sắm cho tới em chuồn rồi đưa chi phí trả lại anh là được.”

Quan Hề bị thực sự đe hoảng, trố đôi mắt mắng: “…..Anh đang được xuân thu ở nằm mê à [3]!”

__

[1] Ý ổng bảo là chị Quan Hề toàn nhìn cao, ko nhìn xuống, dạng như kiêu ngạo ý.

[2] Phu xướng phụ tùy (夫倡婦隨):  ý là ông chồng ấn định làm cái gi, bà xã cũng tuân theo.

[3] Xuân thu ở nằm mê (春秋大梦): ý chỉ những tâm trí, ý tưởng phát minh ko thực tế.


Chương 1 | Chương 3

Chương 1

Edit: An Tĩnh

Xem thêm: truyện thà đừng gặp gỡ


Hôm ni là ngày ra mắt thơm lễ, bên phía trong chống, mùng lụa [1] phất phới, những cánh huê hồng rãi mọi chỗ.

Khách khứa ngồi sầm uất ở đại sảnh, toàn bộ đều đang được đợi nàng dâu và chú rể xuất hiện tại.

Mà bên phía trong chống make up ở một điểm không giống, quý khách bận rộn vô nằm trong, sôi sục sẵn sàng mùng rời khỏi sảnh sau cùng.

“Quan Hề, Quan Hề? Cậu đang được tâm trí gì thế, bản thân chất vấn cậu đấy, nhìn giành được không?” Trước gương make up, một người phụ phái đẹp khoác áo cưới đang được xoay đầu lại.

Quan Hề lấy lại ý thức, quan sát về phía gương soi, trí nhớ cô khá láo lếu loàn, một khi sau mới nhất nói: “Đẹp lắm, bản thân lựa chọn nhưng mà sao xấu xí được.”

“Thật ko.” Người phụ phái đẹp đang được hạnh phúc vì như thế ngày kết duyên của tớ đem tay lên sờ cái dây chuyền sản xuất có mức giá trị rất to lớn bên trên cổ, “Thật chất lượng vì như thế ngày ê đem cậu theo dõi, góc nhìn của cậu chắc chắn rằng đẹp nhất.”

Khóe mồm Quan Hề cong lên: “Tất nhiên rồi.”

“Cô dâu sẵn sàng xong xuôi ko, hoàn toàn có thể rời khỏi rồi.” Cửa chống make up há rời khỏi, nhân viên cấp dưới công tác làm việc đẩy cửa ngõ phi vào.

“Được, vẫn biết.”

Những người nhập chống cũng lục tục tách chuồn, Quan Hề lùi rời khỏi một phía, nhìn quý khách hứng nàng dâu Chung Linh Phàm rời khỏi ngoài. Chung Linh Phàm là bạn tri kỷ của cô ý kể từ lúc còn bé bỏng, thời điểm hôm nay là ngày cô ấy kết duyên, cô là một trong những nhập sáu người phụ dâu nhập thơm lễ.

“Đi thôi, ngây ngốc gì thế.” Một người bạn tri kỷ kiêm phù dâu không giống là Lãng Ninh Y tiếp cận kéo tay cô.

Quan Hề gật đầu một chiếc.

Lãng Ninh Y vừa phải kéo tay cô vừa phải rời khỏi phía bên ngoài, quá khi quý khách ko để ý thì nhích lại ngay gần cô, nhỏ giọng nói: “Linh Phàm ko biết chuyện của cậu chứ?”

Ánh đôi mắt Quan Hề khẽ thay đổi đổi: “Mình chỉ trình bày cho bản thân cậu biết, cậu cũng chớ với lỡ mồm nhưng mà tâm sự đấy.”

“Yên tâm, chuyện rộng lớn như thế sao bản thân hoàn toàn có thể tùy tiện tâm sự được.” Lãng Ninh Y phiền lòng trình bày, “Nhưng tiếp sau cậu ấn định ra sao? Ba u cậu ra quyết định đón đứa đàn bà phiêu bạt phía bên ngoài về rồi à?”

Bước chân Quan Hề khá khựng lại, khuôn mặt mũi đang được sầm khá thả lỏng: “Vẫn ko đâu, tía trình bày bản thân trì đình lại một ít vẫn.”

“Trì đình một ít, ko nên cậu vẫn trì đình rộng lớn một mon rồi sao…..Chuyện này sao hoàn toàn có thể đợi chờ như thế được.”

Quan Hề khá rũ mắt: “Sau thơm lễ rồi trình bày.”

“Đến khi ê bản thân mò mẫm cậu nhé.”

“Ừ.”

Hai người tiếp cận bàn của phụ dâu rồi ngồi xuống, Lãng Ninh Y lặng lẽ để ý Quan Hề.

Thực rời khỏi thì cô mới nhất biết chuyện này vào trong ngày trong ngày hôm qua, sau khoản thời gian biết chuyện cô vẫn mất mặt ngủ. Thử thay đổi vai và tự động chất vấn coi, nếu như vào một trong những ngày nào là ê với cùng 1 người trình bày cho tới cô biết là cô được trao nuôi kể từ trại con trẻ không cha mẹ, và tía u lúc này của tớ với cùng 1 đứa đàn bà ruột không giống, làm thế nào nhưng mà cô ko suy sụp cho tới được.

Tuy nhiên, công chúa của mái ấm gia đình mái ấm bọn họ Quan, một người nên Chịu đựng tám phần công kích như vậy vẫn hoàn toàn có thể lưu giữ sắc mặt mũi như thông thường nhằm nhập cuộc thơm lễ của người tiêu dùng đằm thắm.

Quả nhiên vẫn chính là Quan Hề mà…

Lãng Ninh Y ko nhịn được nhưng mà nhìn cô một chiếc, ko thể ko trình bày, cô và Quan Hề vẫn chính là bạn tri kỷ nhiều năm như thế, thế nhưng mà vẫn bị người phụ phái đẹp này hấp dẫn tầm đôi mắt.

Các phụ dâu không giống ở nằm trong bàn với những cô đều khoác đồng phục nằm trong color cho tới phụ dâu cả, tuy nhiên Quan Hệ lại đơn giản trở thành nổi trội. Mặt mũi cô vô nằm trong tinh xảo, làn domain authority rất rất mềm mượt, ko tì vết, đẹp nhất mà đến mức khiến cho người tớ ko dời đôi mắt được.

Cô chỉ ngồi như thế thôi, nhưng mà góc nhìn của những vị khách hàng bàn mặt mũi dường như không ngừng đem khuynh hướng về cô rồi.

Cô vẫn nhìn tương tự như một con cái phụng hoàng cao quý lan sáng sủa bên trên khung trời cao…

**

Hôn lễ được tổ chức rất rất thuận tiện, sau khoản thời gian kết đôn đốc những tiến bộ trình theo dõi plan thì cho tới tiến trình nàng dâu chú rể chào rượu, thời điểm hiện tại group phù dâu sẽ theo để ý song bà xã ông chồng son này.

Họ kính rượu từng bàn từng bàn, tiếp sau đó mới nhất tiếp cận bàn của những người dân các bạn của chú ấy rể Kim Khai Thành.

“Bạn của Kim Khai Thành rất rất tuấn tú nha, với thấy người nam nhi ê ko, thiệt đẹp nhất trai!”

“Ừ thấy!”

“Mau chuồn chuồn, ko nên cậu là em bọn họ của Linh Phàm sao, nhằm ông chồng chị ấy reviews cho tới cậu là được nhưng mà.”

“Hì hì, đợi lát nữa bản thân mò mẫm chị ấy chất vấn thăm hỏi coi. Này, rượu của anh ấy ấy nhằm bản thân kính, chớ với cướp đấy.”

**

Bạn bè và người thân trong gia đình đều nên chào rượu, tuy nhiên tửu lượng của nàng dâu chú rể hạn chế, không dừng lại ở đó vào trong ngày này nhưng mà nốc say vượt lên cũng ko chất lượng, cho nên vì vậy phần đông tiếp tục bởi phụ dâu gánh vác không còn. Quan Hề nghe thấy nhì người phụ dâu kề bên thì thì thầm, nhìn theo dõi tầm đôi mắt những cô ấy thì đó là đang được thảo luận về người nam nhi ngồi ở bàn đối lập ê.

Người nam nhi ê đem phục trang nhỏ gọn, tĩnh mịch ngồi ở một điểm, tám bão thổi ko động [2]. Anh treo một cặp đôi mắt kính gọng bạc, thỉnh thông thoáng những tia sáng sủa xanh rớt đuối ở sảnh khấu lại xuyên thẳng qua, tròng kính cứ thế lập tức theo dõi quy luật.

Nhìn rất rất đẹp nhất trai, tuấn tú và đem chút gì ê giá buốt nhạt nhẽo lạnh lùng.

Quan Hề liếc nhìn chén đĩa trước mặt mũi anh, trọn vẹn không tồn tại tín hiệu đụng chạm qua quýt, ly rượu nho đỏ tía vẫn ko vơi chuồn như cũ, không tồn tại vết tích nốc qua quýt.

Vừa nãy khi cô chuồn nhập cũng ko thấy anh, cho nên vì vậy chắc chắn là vừa phải mới nhất cho tới nhưng mà thôi, vẫn chính là loại cho tới sát giờ như vậy. Tính đến giờ đây người này vẫn như thế, luôn luôn trấn áp thời hạn ngặt nghèo, nhịn nhường như chỉ việc sớm một phút đồng hồ thời trang thôi cũng tiếp tục khiến cho bạn dạng đằm thắm nên bị tiêu diệt vậy.

Không biết với nên là vì cảm biến được góc nhìn để ý hay là không nhưng mà anh liếc đôi mắt nhìn cho tới phía này.

Hai tầm đôi mắt đụng chạm nhau nhập không gian, Quan Hề nhẹ dịu dịch rời góc nhìn. Mà góc nhìn người đang được ngồi đối lập nọ lại nhìn chằm chằm nhập cỗ váy lễ phục của cô ý một khi, tiếp sau đó mới nhất lướt chuồn.

Không với bất kì sự tương tác nào là, nhịn nhường như thể xa lạ biết nhau.

Cùng khi ê, nàng dâu chú rể vẫn chính thức chào rượu những người dân ngồi ở bàn này.

Quan Hề còn còn chưa kịp trình bày vật gì thì vẫn bắt gặp những phù dâu vừa phải mới nhất thảo luận kịch liệt kề bên cô vẫn chạy cho tới bàn đối lập, tiếp cận mặt mũi người nam nhi ê tiếp rượu.

Người nam nhi ê bắt gặp với người cho tới trên đây, lễ luật lệ nhưng mà đứng lên. Anh vừa phải vực lên vừa phải sở hữu nút áo tức thì eo lại, gật đầu nhìn cô phù dâu ê.

Quan Hề cơ hội khá xa xăm nên ko nghe được bọn họ đang được trình bày gì, chỉ hoàn toàn có thể bắt gặp cô nàng nhỏ ê ngửa mặt mũi rỉ tai với anh, xung xung quanh đều là những tiếng động láo lếu tạp, anh kết hợp khá cúi đầu, tráng lệ nghe cô tớ trình bày.

Trên người anh đem theo dõi chút gì ê điềm đạm và thỏa sức tự tin, còn khuôn mặt cô nàng ê vẫn sớm đỏ tía bừng như ứ huyết rồi.

Hình hình họa này thiệt tương tự một tranh ảnh color hồng xinh đẹp nhất.

Nhưng Quan Hề bắt gặp tầm vóc thanh trang lễ phép của những người nam nhi ê, mém chút nhì đôi mắt vẫn lòi ra bên ngoài.

“Cô phù dâu này là em bọn họ Linh Phàm nên không?” Lãng Ninh Y liếc nhìn đối lập.

Quan Hề: “Hình như thế.”

“Linh Phàm trình bày vì như thế thơm lễ của cô ý nên người em bọn họ này vẫn trở lại Đế Đô, thông thường ko sinh sống ở trên đây. Khó trách móc mà…..Không biết bạn dạng đằm thắm đang được tiếp cận một người nam nhi hoa vẫn với công ty.”

“Hoa ko trình bày thì làm thế nào người không giống hiểu được nó vẫn với công ty chứ.” Quan Hề ko có gì cả nhưng mà mỉm cười một giờ, “Nói cho tới nằm trong, hoa này đang được kềm chế ê.”

Lãng Ninh Y xoa cằm: “Cũng chỉ mất cậu mới nhất hoàn toàn có thể cảm nhận thấy Giang Tùy Châu đang được không dễ chịu thôi ấy.”

Quan Hề khẽ hừ một giờ, chẳng qua quýt là cô đang được trình bày người thiệt việc thiệt nhưng mà thôi.

Người không giống ko biết, chỉ mất cô thấu hiểu, người nam nhi này đang được thầm lặng cảm nhận thấy không dễ chịu.

Nhưng cô lại quá lười nhằm ý cho tới cảnh tượng cơ hội ê ko xa xăm, cho dù sao thì vấn đề này vẫn thông thường xẩy ra, nhìn nhiều cho tới ngán.

Chờ nàng dâu chú rể chào rượu xong xuôi, cô nhanh gọn lẹ tách chuồn tức thì.

Buổi thơm lễ ra mắt liên tiếp nhập thời hạn nhiều năm, hóng khi từng chuyện cần thiết thực hiện đều vẫn kết thúc thì phía bên ngoài vẫn tối. Những vị thực khách coi xong xuôi nghi tiết thực hiện triệu chứng của hai bạn thì cũng lục tục tách rời sảnh.

Bên nhập chống make up, group phù dâu tất bật cả một ngày trời sau cùng cũng rất được ngồi xuống nghỉ dưỡng, sửa sang trọng dọn dẹp và sắp xếp lại đồ đạc và vật dụng của tớ.

Cốc cốc—-

Có người gõ cửa ngõ.

Lãng Ninh Y tiếp cận Open. Sau khi Open cô bắt gặp một người nam nhi đứng ở phía bên ngoài, anh nhìn cô gật đầu một chiếc và nói: “Phải chuồn rồi.”

“À được.” Lãng Ninh Y biết Giang Tùy Châu cho tới mò mẫm ai, tức thì đầu quan sát về phía Quan Hề đang được ngồi bên trên ghế sofa cơ hội ê ko xa xăm, góc nhìn vô nằm trong ý tứ: “Có người mò mẫm.”

Trong chống make up đều là những phù dâu, lời nói của Lãng Ninh Y lại ko nêu rõ rệt thương hiệu ai, vậy nên vẫn với người hiểu sai ý.

Lúc em bọn họ Chung Linh Phàm nhìn rời khỏi, vạc hiện tại này là người nam nhi bản thân mới nhất nài Wechat khi nãy, góc nhìn sáng sủa lên, ngay lập tức bước vào.

“Anh Giang.” Mọi người nhập chống chính thức nhìn soi mói, góc nhìn em bọn họ nhỏ này thiệt lấp lánh lung linh, tràn trề sự hưng phấn và chờ mong, còn tồn tại một sự kiêu ngạo nhỏ nhoi.

Vừa nãy cô trình bày tối ni tiếp tục liên hệ lại tuy nhiên ko ngờ rằng nhanh chóng như thế nhưng mà người nam nhi này đã đi đến mò mẫm cô rồi.

Cô ức hiếp sự mất mặt bất ngờ của tớ, nhỏ giọng hỏi: “Ngài mò mẫm tôi với việc gì ko ạ?”

Nhưng góc nhìn sau cặp đôi mắt kính của những người nam nhi trước đôi mắt ko hề đẩy sóng, “Xin lỗi, phiền phức cô gọi Quan Hề ra bên ngoài một ít.”

Sắc mặt mũi của cô nàng đùng một cái cứng đờ rời khỏi, ko nên mò mẫm bản thân sao?

Cô lờ lững rãi xoay đầu, thấy người phụ phái đẹp thương hiệu Quan Hề đang được thư thả quan sát về mặt mũi này, tiếp sau đó xách cái túi kề bên và rubi kỉ niệm của phù dâu, vực lên tiếp cận.

Tuy rằng em bọn họ nhỏ này sẽ không ở thủ đô tuy nhiên lại biết cô nàng thương hiệu Quan Hề này. Bởi vì như thế cô thông thường xuyên nghe chị bọn họ Chung Linh Phàm nhắc tới, nhập điều trình bày của chị ấy ấy, Quan Hề được mô tả như 1 tiên phái đẹp hạ phàm.

Em gái nhỏ tăng trưởng thực sự với hình dáng thích mắt, trước đó với chút coi thường thông thường sự mô tả của chị ấy bọn họ về Quan Hề. Nhưng thời điểm hôm nay nhập khoảnh xung khắc cô nhìn thấy Quan Hề trước lễ cưới, cô mới nhất giật thột hiểu rời khỏi rằng chị bọn họ bản thân trọn vẹn ko trình bày đùa.

Không đơn giản tiên phái đẹp, nhưng mà là một trong những tiên phái đẹp khắp cơ thể đều nạm vàng.

Hôm ni khi rảnh rỗi cô vẫn tồn tại gửi tin nhắn nhắn nhập group chat cho tới hội bà bầu của tớ, nói tới người bạn tri kỷ Quan Hề của chị ấy bọn họ bản thân ở Đế Đô này. Trò chuyện về làn domain authority, mái đầu, còn tồn tại buôn chuyện về trọng lượng cái túi đeo nhưng mà Quan Hề đem theo dõi rồi tùy tiện ném bên trên sàn chống make up. Nhưng tiếp sau đó với việc bận nên ko nói tới chuyện các bạn trai của những người phụ phái đẹp này.

“Làm gì.” Quan Hề tiếp cận trước mặt mũi Giang Tùy Châu.

Giang Tùy Châu nói: “Đưa em về mái ấm.”

Quan Hề à một giờ, đem túi và vỏ hộp rubi nhập tay cho tới anh, “Nặng vượt lên.”

Giang Tùy Châu ko trình bày gì, tự do thoải mái nhận lấy.

Em bọn họ nhỏ điềm đạm nhìn theo dõi, mặt mũi khá rét lên.

Rất nhanh chóng, nhì người vẫn một trước một sau ra đi rồi.

Cô gái nhỏ lấy lại tinh ma thần: “Bọn họ….”

Lãng Ninh Y rất rất nhuần nhuyễn giải thích: “Người yêu thương.”

**

Quan Hề ngồi lên xe pháo của Giang Tùy Châu, sau khoản thời gian ngừng hoạt động, lái xe chính thức tài xế. Xe tiến bộ về con phố trống vắng phía đằng trước, đèn lối ngoài cửa ngõ xe pháo lù mù mờ ảo ảo, lóe lên rồi vụt qua quýt.

“Một mon ni em đều không tìm kiếm anh, đang khiến gì thế.”

“Xóa Wechat của cô nàng vừa phải rồi chuồn.”

Hai người đều lên giờ và một khi.

Giang Tùy Châu nhìn cô, hỏi: “Ai?”

Quan Hề: “Cái người phụ dâu vừa phải nốc rượu nằm trong anh ê.”

Dường như Giang Tùy Châu vẫn lưu giữ rời khỏi, anh há Wechat, há rời khỏi hình mẫu nói chuyện với bè bạn, thực hiện thao tác xóa sổ.

Sau khi xóa xong xuôi, anh nói: “Bạn em sao?”

“Em bọn họ của Linh Phàm, nhìn cô ấy Chịu đựng tổn hại vì như thế anh, sao em phân tích và lý giải được.”

Giang Tùy Châu ko trình bày gì, vốn liếng dĩ xóa hay là không xóa cũng ko cần thiết. Nhưng nếu như Quan Hề vẫn nhắc tới, anh không thích phiền toái nên tiếp tục tuân theo thôi.

“Một mon này em làm cái gi vậy?” Giang Tùy Châu tái diễn thắc mắc một đợt tiếp nhữa.

Quan Hề nhìn quang cảnh ngoài hành lang cửa số xe pháo, khá khí tạm dừng.

Một mon này là một trong những mon tồi tàn nhất của cô ý, cô hiểu rằng chân tướng mạo đằm thắm thế của tớ, nên là Quan Hề tự động xa lánh chủ yếu bản thân.

Nhưng cô sẽ không còn trình bày cho tới Giang Tùy Châu biết chuyện một mon này bản thân đều ở nhập chống, khóc cho tới ói mửa. Chuyện này so với cô vượt lên mất mặt mặt mũi, không dừng lại ở đó, cô cảm nhận thấy nếu mà Giang Tùy Châu biết thực sự đằm thắm thế của tớ, anh tiếp tục ngay lập tức coi hoàng lịch, tra chất vấn ngày bao nhiêu mon bao nhiêu thì phù hợp nhằm chia ly.

“Linh Phàm ham muốn kết duyên, một mon này em hùn cô ấy lựa chọn vật dụng này nọ, phiền toái ham muốn bị tiêu diệt.” Cô trình bày.

Giang Tùy Châu chẳng ừ hử gì cả, trọn vẹn tin tưởng nhập câu vấn đáp này.

Dĩ nhiên, cô trình bày gì anh cũng tiếp tục tin tưởng tưởng không còn, cho dù sao anh cũng cảm nhận thấy không tồn tại yếu tố gì.

“Không nên trình bày đem em về nhà ngôi sao, phía này là cho tới mái ấm anh nhưng mà.” Quan Hề chất vấn.

“Đã một mon tất cả chúng ta ko gặp gỡ nhau rồi.” Giang Tùy Châu giá buốt nhạt nhẽo trình bày.

Quan Hề xoay đầu nhìn anh. Giang Tùy Châu cũng tảo sang trọng nhìn cô, ngồi ngay gần nhau, đơn giản rất rõ rộng lớn. Sở lễ phục phù dâu bên trên người cô ko hở huyệt, điểm vượt trội đa số nằm ở vị trí phần dưới cổ, lối xương quai xanh rớt ko cảnh giác bị lòi ra một ít, chẳng qua quýt chỉ là một trong những chút nhưng mà thôi, chỉ khi cô ngồi ở nét này mới nhất hoàn toàn có thể bắt gặp được.

Anh biết, nhập thời khắc bạn tri kỷ kết duyên, cô vẫn với ý chất lượng nỗ lực từ tốn nhất hoàn toàn có thể.

“Ừm, một mon ko gặp gỡ rồi nhỉ….Nhưng thời điểm hôm nay em không thích lên chóng.” Lúc anh tịch thu tầm đôi mắt thì nghe Quan Hề trình bày như thế.

__

Lời tác giả:

Xin chú ý: Nữ chủ yếu của truyện là đại đái thư được cưng chìu kể từ nhỏ, ngũ quan liêu tuyệt mỹ tuy nhiên tam quan liêu ko được tuyệt đối như thế, trọn vẹn ko nên là kiệt tác thay mặt cho tới bạn dạng đằm thắm người sáng tác (Đầu chó đảm bảo an toàn tính mạng).

__

Chú thích:

Xem thêm: ta không thành tiên

[1] Màn lụa (纱幔 – tụt xuống mạn): Nhìn hình tự động đoán nha những vị.

[2] 八风不动 – Bát phong xuy bất động đậy (tám bão thổi ko động) là một trong những giai thoại sướng, thâm nám thúy và tràn trề thiền vị về côn trùng thâm nám giao phó đằm thắm ganh đua hào Tô Đông Pha (1037-1101) và Thiền sư Phật bấm (1032-1098).


Chương 2