Mọi người đều coi rời khỏi hâu phương.
Lục Cách vuốt vuốt tóc, bước cho tới với tầm dáng bỡn cợt, kéo cái ghế kề bên Trần Thuật rời khỏi rồi thong dong ngồi xuống.
Bạn đang xem: trần thuật an tĩnh
An Nguyệt trợn tròn trặn đôi mắt, ngay lập tức ở vô điệu phòng vệ.
"Cậu cho tới thực hiện gì?"
Lục Cách và Trần Thuật xin chào nhau, coi nhau một chiếc với vẻ vô nằm trong kết hợp ăn ý. Cậu tớ bịa đặt tay lên bàn, cười cợt ngả ngớn: "Đến coi phim."
An Nguyệt cau mi, tỏ vẻ ngờ vực ngờ: "Cậu coi với ai?"
Lục Cách hất cằm về phía kề bên, nói: "Với Trần Thuật."
Trần Thuật gác tay lên bàn, chốc chốc lại gõ xuống mặt mày bàn, nghe thấy đem người nhắc cho tới thương hiệu bản thân, ngay tắp lự gật đầu với vẻ vô nằm trong tráng lệ.
An Tĩnh: ...
Chẳng cần anh hứa em sao.
Sao lại hứa với Lục Cách.
Chuyện này là sao, sao đùng một phát Lục Cách lại xuất hiện nay.
Cô cũng cảm nhận thấy không hiểu nhiều gì cả.
An Nguyệt kế tiếp nghi ngại, kỳ vọng nhìn thấy một chút ít manh nguyệt lão kể từ bên phía trong tựa như một Chuyên Viên huỷ án, "Hai cậu đàn ông những cậu cho tới coi phim."
Trần Thuật ngước đôi mắt lên, mặt mày ko chút biểu cảm, chất vấn lại cô: "Con gái những cậu cho tới được, đàn ông chúng ta ko được cho tới hoặc sao?"
An Nguyệt lạng lẽ, khan hiếm Khi bị Trần Thuật thực hiện mang lại cứng họng như thế.
Trần Thuật cúi đầu coi đồng hồ đeo tay treo tay, cậu đứng lên rồi nói:
"Đi thôi. chuẩn bị muộn rồi, bộ phim truyện chuẩn bị chính thức rồi."
Lúc này khuôn mặt mày An Tĩnh ko chút xúc cảm.
Cô không hề tâm lý chuyện vì thế sao cuộc hò hẹn thân thiện nhị người lại trở thành tứ người nữa.
Đến cửa ngõ, Trần Thuật đem vé coi phim mang lại bọn họ.
Tâm trạng của An Nguyệt ko mừng rỡ lắm, chính vì Lục Cách khi nào thì cũng cười cợt với cô như 1 thương hiệu ngốc, lảng vảng trước mặt mày cô, thám thính đầy đủ từng cơ hội làm cho sự xem xét với cô, vì vậy cô ko coi vé coi phim tuy nhiên đem luôn luôn mang lại nhân viên cấp dưới soát vé.
Khi vô chống chiếu phim, bên phía trong vẫn tối om.
Màn hình đang được chiếu đoạn đầu phim.
Mấy người chúng ta cúi đầu thấp người mò mẫm mẫm thám thính số chỗ ngồi.
An Nguyệt thế vé bên trên tay, lên đường từng sản phẩm so sánh số chỗ ngồi, sau khoản thời gian nhìn thấy số chỗ ngồi, cô lên đường trực tiếp vô. An Tĩnh ko nghĩ về ngợi nhiều, theo đòi sau chị gái một cơ hội rất rất bất ngờ.
Nhưng ở phía đằng sau đem người đùng một phát kéo cánh tay cô, cô bộp chộp ngoảnh đầu lại, Trần Thuật nhất quyết khoác vai cô đem cô rời khỏi hâu phương.
An Tĩnh khẽ kêu lên: "Chúng tớ lên đường đâu vậy?"
Trần Thuật đáp cụt gọn gàng, "Chỗ ngồi của tất cả chúng ta ở ở phía đằng sau."
An Tĩnh trợn tròn trặn đôi mắt, "Anh ko mua sắm đứng thảng hàng sao?"
Trần Thuật cười cợt một giờ đồng hồ, ko rằng gì.
Sao cậu hoàn toàn có thể ngốc như vậy được chứ, khiến cho đèn điện cứ sáng sủa lấp láy thân thiện nhị người.
Trần Thuật đem cô cho tới sản phẩm ghế sau cuối rồi ngồi xuống.
An Tĩnh thò đầu coi, chúng ta cơ hội An Nguyệt xa xôi. Không đích, cơ hội những người dân coi không giống cũng tương đối xa vời. Mé cạnh bọn họ đều là ghế trống rỗng.
An Tĩnh lặng lẽ liếc coi cậu.
Trong bóng tối, chỉ mất vừa đủ sáng lù mù chiếu lên trên bề mặt cậu, khi sáng sủa khi tối, cô khẽ hỏi: "Lục Cách là vì anh gọi cho tới đích không?"
Cô còn ghi nhớ khi vô quán coffe, Trần Thuật vẫn vào trong nhà vệ sinh vào năm phút, cô đoán có lẽ rằng khi cơ cậu vẫn gọi năng lượng điện.
Trần Thuật ngồi phụ thuộc trở thành ghế, ko chút lấp liếm giếm, trực tiếp thắn rằng ừ.
An Tĩnh đem chút vì thế dự: "Nhưng rõ rệt anh biết u ko mến Lục Cách tuy nhiên."
Trần Thuật coi trực tiếp về phía đằng trước, khẽ nói: "Thế nếu như không thì thực hiện thế này, nhằm cô tớ cặp thân thiện tất cả chúng ta coi phim, em mới nhất thỏa mãn nhu cầu sao?"
An Tĩnh mở miệng to, vẫn cảm nhận thấy đem chút ko thỏa xứng đáng.
Cô thấy tương đối dỗi vì thế cậu tự động bản thân ra quyết định, cô ko rằng gì cả, ngồi ngả vô ghế, sẵn sàng coi phim, cỗ dạng kể từ chối thủ thỉ.
Trần Thuật nheo đôi mắt coi cô.
---
An Nguyệt cứ thế lên đường vô bên phía trong, sau khoản thời gian nhìn thấy số chỗ ngồi, cô lật ghế ngồi xuống, thời điểm hiện nay cô ham muốn thủ thỉ với An Tĩnh ở kề bên, nên rẽ sát đầu lại. Nhưng tương đối thở xa vời kỳ lạ bất thần ùa đến khiên cô ngay tắp lự ngửa Output đầu ra hâu phương.
Nhờ khả năng chiếu sáng kể từ screen cô mới nhất rất rõ khuôn mặt mày của cậu tớ. Lục Cách nhướng mi, cứ như vậy coi cô đăm đăm, khóe mồm cười cợt hi hi, đem chút cợt nhả.
An Nguyệt cau mi, coi ngược coi phải: "Em tôi đâu rồi?"
Lục Cách chỉ ra rằng ở phía đằng sau, "Ở ở phía đằng sau."
An Nguyệt sững người, vô đầu lóe lên ý nghĩ về gì cơ, vẫn nói: "Sao bọn họ lại ngồi sau?"
Lục Cách cười cợt đểu: "Em rằng coi."
Biểu cảm của cậu tớ ko bao nhiêu đàng hoàng, coi rất rất gian dối xảo.
An Nguyệt sững người một khi.
Cô lúc lắc thót, chợt ghi nhớ lại mật khẩu đăng nhập điện thoại cảm ứng của Trần Thuật khi nãy, còn cả chuyện An Tĩnh ham muốn ra đi ngoài coi phim, bắt gặp Trần Thuật ở trên đây một cơ hội trùng khớp như thế.
Có thật nhiều tín hiệu kỳ kỳ lạ trước cơ. Cô hiểu rồi, thế ra Trần Thuật ko hề mến cô, người cậu tớ mến là An Tĩnh mới nhất đích.
Nghĩ cho tới những chuyện này cô cảm nhận thấy đem chút phiền lòng, bộp chộp vàng đứng lên.
Lục Cách kéo cô lại: "Đi đâu đấy?"
An Nguyệt cau mi, "Tôi đi tìm kiếm Trần Thuật tính bong, cậu tớ dám lường gạt em gái tôi."
Lục Cách nghiền cô ngồi xuống rồi nói: "Thế thì cũng cần đợi một khi nữa, ham muốn tính bong cũng cần đợi coi kết thúc phim vẫn."
An Nguyệt tức lắm, cô nghĩ về cho tới bên dưới vẻ hiệ tượng nho nhã cơ của Trần Thuật là trang bị mặt mày người dạ thú, dám lường gạt đứa em gái ngoan ngoãn ngoãn của cô ý.
Bộ phim đầu tiên chính thức, tuy nhiên cô lại không tồn tại thể trạng này nhằm coi tuy nhiên liên tiếp coi rời khỏi hâu phương.
Đột nhiên một cánh tay để lên trên vai cô. Hai đôi mắt An Nguyệt lóe lên, coi quý phái kề bên. Lục Cách quay đầu sang một bên cười cợt rất rất gian: "Này, anh rằng này..."
Cậu tớ rẽ sát đầu lại, "Bây giờ người kề bên em là anh, em nhằm ý cho tới anh một chút ít được ko, nếu như không anh tổn thất mặt mày lắm."
Gần quá.
Gần cho tới nút An Nguyệt hoàn toàn có thể rất rõ hai con mắt moi hoa của cậu tớ nhếch lên. An Nguyệt tăng mạnh Lục Cách rời khỏi, trừng đôi mắt coi cậu tớ, tiếp sau đó bó tay trước vùng ngực, tức dỗi coi phim.
Đây là phim quốc tế tiên tiến nhất.
Trong cơ đem thật nhiều cảnh tiến công nhau, chém gϊếŧ.
Tình tiết stress kịch tính, phái nam chủ yếu tâm trí thông minh từ trên đầu cho tới cuối phim.
An Tĩnh đan nhị tay vô nhau, lạng lẽ coi phim. Tâm trạng của cô ý lay chuyển cùng theo với anh hùng vô phim, hồi vỏ hộp stress, chốc chốc lại thấy toát những giọt mồ hôi thay cho phái nam chủ yếu.
Sau một trận đấu đá, nữ giới chủ yếu băng bó mang lại phái nam chủ yếu ở vô chống. Nam chủ yếu cởϊ áσ, nhằm lộ cơ bắp cuồn cuộn, nữ giới chủ yếu cũng khoác rất rất thoáng mát.
Không biết kể từ khi này bầu không khí từ từ chuyển đổi.
Tiếng nhạc cũng trở thành vấn vít quyến rũ.
Nữ chủ yếu bôi dung dịch mang lại phái nam chủ yếu tuy nhiên mặt mày nhị người lại càng ngày càng ngay sát.
An Tĩnh nuốt nước miếng, cảm nhận thấy đem gì cơ sai sai.
Nam chủ yếu ko rằng một điều tuy nhiên bao phủ lấy vòng phụ vương của nữ giới chủ yếu, chính thức hít, lại còn hít rất rất nồng nhiệt độ, giờ đồng hồ thở gấp rút vang lên từng cả chống chiếu phim, ánh nhìn nhị người rất rất kỳ kỳ lạ, cứ như thể ham muốn ăn đối phương vậy.
An Tĩnh ngây người, đỏ tía mặt mày. Đoan trước chẳng cần vẫn đang được stress kịch tính hoặc sao.
Tình tiết cải tiến và phát triển thời gian nhanh vậy.
Cô ko coi tiếp được nữa, bộp chộp xoay lên đường.
Nhưng tai vẫn hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng động.
Tiếng thở cấp từ từ to hơn, kem Từ đó là tiếng động của hàng loạt động tác. Cô lại thấy tò mò và hiếu kỳ, ko kìm được lén coi một chiếc, thời điểm hiện nay càng bốc lửa rộng lớn, phái nam nữ giới chủ yếu vẫn nồng nhiệt độ cho tới nút lên nệm, ăn mặc quần áo của nữ giới chủ yếu đã và đang túa được 50%, tay của phái nam chủ yếu vuốt ve sầu làn domain authority nâu quyến rũ của nữ giới chủ yếu, lộ nữa bầu ngực.
Cô hoàn toàn có thể nhìn thấy chúng ta rất rất gấp rút.
An Tĩnh thấy mặt mày giá ran, những loại này nếu như cô coi 1 mình thì tiếp tục trọn vẹn không tồn tại phản xạ gì, yếu tố là, người ngồi kề bên cô là Trần Thuật.
Bạn trai của cô!
Cảm giác này vô cùng thời điểm quái!
Cô ko kìm được lén xoay quý phái coi cậu. Trần Thuật quay đầu sang một bên, thong dong ngồi cơ, ánh nhìn coi screen ko chút gợn sóng li ty, khuôn mặt mày không tồn tại xúc cảm gì.
An Tĩnh khẽ cúi đầu, bố trí lại xúc cảm, ánh nhìn không giống thông thường. Lẽ này chỉ mất 1 mình cô thấy đem vấn đề?
Cô hít một tương đối, kế tiếp ngửng đầu coi tiếp bộ phim truyện.
Cảnh giá vẫn đang được kế tiếp, cô nghiền phiên bản thân thiện coi tiếp, thực rời khỏi cũng không tồn tại gì cả, chớ stress chớ stress.
May tuy nhiên cảnh sau khoản thời gian phái nam nữ giới chủ yếu lên nệm ra mắt rất rất thời gian nhanh, nhảy ngay lập tức quý phái ngày bữa sau.
Cô thở phào nhẹ nhõm nhỏm.
Đột nhiên bầu không khí xung xung quanh sầm uất cứng lại.
Hàng mi của An Tĩnh lập cập lập cập, khẽ thì thầm: "Sao anh lại lại gần vậy?"
Xem thêm: rể quý trời cho chương 1
Lúc nãy ko cần vẫn đang được coi phim sao.
Không biết kể từ khi này Trần Thuật cơ hội cô rất rất ngay sát.
Cả người cậu đều dựa sát lại, chỉ nhướng mi, ko vấn đáp thắc mắc của cô ý. Đôi đôi mắt thâm láy lặng lẽ ngắm nhìn và thưởng thức cô, thấp giọng hỏi: "Cảnh khi nãy em coi rất siêng chú?"
An Tĩnh nhấp lên xuống đầu, "Đâu đem."
Trần Thuật nửa cười cợt nửa không: "Vậy sao anh thấy em cứ coi ko chớp đôi mắt thế."
An Tĩnh ngay lập tức phản bác: "Là anh coi ko chớp đôi mắt thì đem."
Người này còn ham muốn vu vạ mang lại cô, cô nhận ra rồi, cậu coi chằm chằm vô screen ko chớp đôi mắt, trong cả thở còn ko thở, còn cô thì hồi vỏ hộp ham muốn bị tiêu diệt.
Trong hai con mắt của Trần Thuật chứa đựng nụ cười: "Thế nên khi nãy em coi anh à?"
An Tĩnh ko biết rằng thế này, nhất quyết ngậm mồm ko vấn đáp.
Cậu cười cợt, từng câu từng chữ, nhẹ nhõm cho tới nút gần như là ko nghe thấy được, tuy nhiên lại sở hữu hấp lực khiên cô cần đầu hàng: "Em bất giác coi anh đem cần chứng minh là..."
Cậu ngừng lại khoảnh khắc, khung người càng ngày càng dựa sát, toàn bộ cơ thể quấn lên trên người cô, bóng của cậu hắt lên trên bề mặt cô, ánh nhìn của Trần Thuật trở thành u tối.
"Em ham muốn nằm trong anh..."
An Tĩnh nhân khi cậu chuẩn bị thổ lộ chữ sau cuối, bộp chộp lấy tay bịt mồm cậu lại. Cô vẫn nhận ra khẩu hình của cậu rồi. Quá! Kinh! Khủng!
"Đâu có!" Cô vấn đáp dứt khoát.
Trần Thuật nháy đôi mắt, ừm một giờ đồng hồ.
Cậu thản nhiên vứt tay cô xuống, năm tay cô trong trái tim bàn tay bản thân, tầm dáng ngay lưng nhác, chậm rì rì rãi nói: "Không ham muốn cùng theo với anh, thế thì ham muốn nằm trong với những người khác?"
"Không phải!"
An Tĩnh thở cấp, trợn đôi mắt lườm cậu, "Anh chớ đem rằng nữa."
Trần Thuật sững người, ngay lập tức gật đầu.
An Tĩnh nghi ngại, còn đang được sửng sốt vì thế sao cậu lại nghe điều như thế thì thấy Trần Thuật nhún vai, thản nhiên nói: "Không thủ thỉ vậy thì anh chỉ hoàn toàn có thể hít em thôi."
Không chần chờ, cậu hít lên môi cô, mút môi cô, tay vòng qua loa eo cô siết chặt từng chút từng chút một.
Đợi cho tới Khi An Tĩnh phản xạ lại thì cậu đá lưỡi rời khỏi. Cô kiểm soát tương đối thở, khung người đang được căng lên từ từ buông lỏng, khẽ cởi mồm, nhị tay túm chặt áo cậu, nhắm đôi mắt lại.
Trong góc tối, bọn họ chầm chậm rì rì hòa tương đối thở vô nhau, vừa phải đắm say vừa phải kìm giữ.
Trần Thuật trọn vẹn chắn trước mặt mày cô, khi cô cởi đôi mắt, hoàn toàn có thể nhận ra khả năng chiếu sáng hắt rời khỏi kể từ nửa screen cùng theo với khuôn mặt mày nghiêng lù mù mờ ảo ảo của cậu, vô bóng tối, ko rất rõ cái gì cả.
Cô vẫn trọn vẹn quên tổn thất chuyện trước cơ bản thân còn đang được dỗi cậu.
---
Xem phim kết thúc quý khách ra phía bên ngoài.
Cuối nằm trong An Nguyệt vẫn nhìn thấy Trần Thuật ở sản phẩm ghế sau cuối, cô kéo tay An Tĩnh, tiếp sau đó chỉ tay về phía Trần Thuật, rét mướt lùng nói: "Ra ngoài thủ thỉ."
An Tĩnh bị cô lôi lên đường xềnh xệch.
Sau Khi ra phía bên ngoài, An Nguyệt mới nhất tạm dừng, cô coi nhị người chậm rì rì rãi lên đường hâu phương, bộp chộp vàng chất vấn An Tĩnh: "Em đem biết Trần Thuật mến em không?"
An Tĩnh lạng lẽ một khi, "Biết."
Mặt An Nguyệt đẫy căng thẳng: "Có cần là cậu tớ nghiền buộc em không? Uy hiếp em thực hiện bạn nữ cậu tớ, cậu tớ cầm được nhược điểm của em à?"
Theo cô thấy, em gái là kẻ sẽ không còn mến loại đàn ông này, không dừng lại ở đó thông thường ở lớp cô cũng ko nhận ra An Tĩnh nhằm ý cho tới Trần Thuật mang lại lắm.
An Tĩnh nhấp lên xuống đầu: "Cậu ấy ko nghiền buộc em."
"Thế thì chất lượng." An Nguyệt thở phào nhẹ nhõm nhỏm, rồi lại thấy ko yên tĩnh tâm, "Không được, chị vẫn cần cảnh cáo Trần Thuật, bảo cậu tớ chớ đem tuy nhiên quấn lấy em nữa."
An Nguyệt rằng kết thúc toan đi tìm kiếm Trần Thuật, tuy nhiên cô ko xoay người thì vẫn đem người kéo cô lại. An Nguyệt bất thần, đứng yên tĩnh bên trên vị trí.
Hai người bạn bè đang được đứng coi phía xa vời.
Lục Cách coi Trần Thuật, lấy thực hiện kỳ lạ hỏi: "Tâm trạng rất rất vui?"
"Ừ." Trần Thuật cụp đôi mắt, nhoẻn mồm cười cợt.
Ánh đôi mắt phía xuống khu đất, mũi chân tùy ý chọc xuống sàn.
Lục Cách cười cợt cười cợt, tự nhiên hiểu rời khỏi, nháy đôi mắt với cậu: "Xem rời khỏi là cưa sụp rồi, chúc mừng chúc mừng."
Trần Thuật cười cợt cười cợt ko rằng gì.
Cậu vẫn cưa được An Tĩnh kể từ lâu rồi, chuyện này cậu ko rằng.
Lục Cách ngửa đầu coi lên trời, đùng một phát nói: "An Nguyệt phân phát xuất hiện chuyện của nhị người rồi. Ông toan thế nào?"
Trần Thuật rét mướt lùng liếc coi cậu tớ, nhảy cười cợt nói: "Phát xuất hiện thì sao."
Dáng vẻ ko sợ hãi trời ko sợ hãi khu đất này của cậu ngược thực Lục Cách ko học tập được. Cậu tớ vừa phải nhận ra khuôn mặt mày ngặt nghị của An Nguyệt là vẫn thấy mượt lòng rồi.
Vẫn là Trần Thuật lợi sợ hãi.
An Nguyệt đứng ngay lập tức bên trên vị trí, "Cái gì?" Cô nghi ngại tai bản thân đem yếu tố.
An Tĩnh coi trực tiếp vô đôi mắt chị gái, hít một tương đối, điềm đạm mỉm cười cợt, rồi nói lại một lần tiếp nữa, "Em cũng mến cậu ấy."
Câu rằng này cô ko rằng với cậu, tuy nhiên lại hoàn toàn có thể trực tiếp thắn thổ lộ trước mặt mày An Nguyệt, vấn đề đó Tức là gì, cô không đủ can đảm nghĩ về cho tới.
An Nguyệt mím môi, coi em gái bản thân với ánh nhìn phức tạp. Khuôn mặt mày An Tĩnh rất rất bất ngờ, ko hề dường như bị tóm gọn nạt hoặc thể trạng ko mừng rỡ.
"Hai người đang được hứa hò?" Cô ấy lại chất vấn.
An Tĩnh gật đầu.
"Bao lâu rồi?"
"Sau đại hội thể thao."
An Nguyệt nhướng mi, nhị tay chống hông: "Sao lâu như thế rồi tuy nhiên em ko rằng với chị."
An Tĩnh tương đối xấu xa hổ Khi bị phân phát hiện: "Sợ chị rằng em yêu thương sớm."
---
Trần Thuật phụ thuộc lan can, quan sát về phía nhị u, cau mi hỏi: "Có cần An Nguyệt đang được bắt nạt An Tĩnh không?"
Lục Cách hả một giờ đồng hồ, xoay đầu coi quý phái phía cơ, cậu tớ bĩu môi: "Sao hoàn toàn có thể thế được, cô ấy ham muốn bắt nạt cũng chỉ bắt nạt 1 mình tôi thôi, An Tĩnh cũng ko thể bị tóm gọn nạt được."
Chỉ phụ thuộc việc cô ấy hoàn toàn có thể khiến cho ông trở thành ngoan ngoãn ngoãn nghe điều như thế hoàn toàn có thể thấy cơ ko cần là 1 người thông thường, mặc dù sao cũng là 1 cô nàng lợi sợ hãi.
Có điều câu sau cậu tớ ko thổ lộ.
Trần Thuật ko rằng một điều, cậu coi ko chớp đôi mắt vô hình bóng gầy đét guộc điềm tĩnh ấy, khẽ nói: "Cô ấy nhát lắm."
Xung xung quanh người qua loa kẻ lại, Lục Cách ko nghe thấy, tuy nhiên cũng ko bận tâm.
An Nguyệt khẽ cởi mồm, tuy nhiên lại ko biết rằng gì. Thật sự ko thể nhìn thấy Trần Thuật vẫn lặng lẽ lặng lẽ dỗ dành em gái cô!
Hơn nữa còn là một cam tâm tự nguyện theo đòi cậu tớ.
Cô hít bao nhiêu tương đối thiệt thâm thúy, cau mi nói: "Nhưng u..."
Cô ko rằng không còn cả câu, tuy nhiên cô tin cẩn An Tĩnh vô cùng hoàn toàn có thể hiểu rõ, bà Lục Mỹ Hoa chắc chắn rằng sẽ không còn được cho phép bọn họ yêu quý khi tham gia học cung cấp phụ vương.
Từ trước cho tới ni An Tĩnh luôn luôn rất rất ngoan ngoãn.
Vậy tuy nhiên cô vẫn vì thế Trần Thuật tuy nhiên ....
An Nguyệt thiệt sự ko thể ngờ.
An Tĩnh cụp đôi mắt xuống, cầm chặt ngón tay, sắc mặt mày lợt lạt, tiếng nói đem chút cầu xin: "Chị, chị hoàn toàn có thể chớ rằng với u được không?"
Bây giờ An Nguyệt ngày càng ghét bỏ Trần Thuật, cô lạng lẽ một khi, rét mướt lùng hầm hừ một tiếng: "Không lấp liếm thì còn biết thực hiện thế này."
An Tĩnh nhảy cười: "Cảm ơn chị." Cô đung đem tay của An Nguyệt.
An Nguyệt ko biết thực hiện thế này không giống, cô coi quý phái nơi khác, vẫn ko kìm được hỏi: "Em thiệt sự mến cậu ta?"
Con người này rốt cuộc đem gì tốt? Chẳng qua loa đơn thuần kết quả chất lượng một chút ít, đẹp nhất trai một chút ít tuy nhiên thôi.
Khóe đôi mắt An Tĩnh cong cong, khuôn mặt vô trẻo nữ tính, khả năng chiếu sáng chiếu lên trên người cô, toàn thân thiện như phân phát sáng sủa, cô đáp ko chút vì thế dự: "Thích."
Toàn thân thiện cô lan sáng sủa bùng cháy chói lóa.
Giống như 1 nằm mê cây đang được tưng bừng mức độ sinh sống, xanh rì non mơn mởn.
---
Trong quán McDonald"s, mặt mày bàn bày những loại món ăn như khoai tây rán, hamburger.
Họ ngồi ở phần dành riêng cho tứ người ngay sát hành lang cửa số.
An Nguyệt không tồn tại thể trạng thức ăn, cô bó tay coi Trần Thuật đẫy thám thính xét, tuy nhiên Trần Thuật ko thấy tổn thất bất ngờ, cậu chậm rì rì rãi ăn, lại còn bóp tương cà mang lại An Tĩnh như không tồn tại ai kề bên vậy.
Trần Thuật càng ko kiêng cữ dè gì cả, coi nhị đèn điện như ko tồn bên trên. Đùa à, vốn liếng dĩ ngày hôm nay là toàn cầu nhị người quen cậu và An Tĩnh, cậu ko nổi giá với bọn họ là chất lượng lắm rồi.
An Tĩnh vẫn đang còn chút xấu xa hổ, quan ngại ngùng Khi trầm trồ thân thiết trước mặt mày chị gái. Cô liên tiếp tách động tác của cậu.
Càng coi càng thấy ngứa đôi mắt. An Nguyệt nghĩ về thế nào thì cũng cảm nhận thấy em gái tựa như chiên rớt vào mồm sói.
Đột nhiên trước đôi mắt xuất hiện nay 1 bàn tay, bên trên tay là 1 miếng khoai tây rán vẫn chấm tương cà, Lục Cách ở kề bên trầm trồ rất rất niềm nở, lại còn liên tiếp không ngừng nghỉ liếc đôi mắt đem tình với cô.
Xem thêm: chị bé cưới anh đi
An Nguyệt bất lực lườm cậu tớ.
Cô cảm nhận thấy ngày hôm nay xứng đáng lẽ bản thân tránh việc ra phía bên ngoài.
....
Bình luận