Anh là Tổng giám đốc mặt hàng tỷ, bên trên thương ngôi trường không một ai là ko biết lừng danh, tin cậy trạm gác anh là một trong người lạnh lẽo lùng, ko ngay gần nữ giới sắc. Tuyệt nhiên lại chỉ cưng chiều 1 mình cô.
Trước tiếng mật ngọt dỗ dành của những người nam nhi bạc tỷ này, cô quáng gà lờ mờ rớt vào vòng đeo tay của anh ấy, được anh sủng tận trời, còn làm cô lấy lại công bình.
Đối với những người không giống, cô đơn giản không có tác dụng, so với anh, cô lại là bảo vật quý giá chỉ.
"Hứa Mộc Mộc, đời này em chỉ thuộc sở hữu 1 mình tôi!"
Free preview
Chương 1: Cô Gái Mù
Xem thêm: kim chi sủng hậu
Đêm lạnh lẽo. Từng giọt mưa rơi xuống đồ sộ như phân tử đậu, dông kéo theo mưa mịt quáng gà táp vô cửa ngõ kính xe cộ xe hơi, rơi lộp độp từng giờ đồng hồ. Cố Bắc Thần ngồi tựa người vô ghế domain authority, hai con mắt nhắm nghiền nghỉ dưỡng, khí hóa học lạnh lẽo lùng cao ngạo, dung mạo anh tuấn. Đôi môi mỏng dính tuyệt mỹ kiên nghị tương đối mím lại, cái mũi thanh nhã, mái đầu đen sạm đem vài ba sợi rơi bên trên vầng trán. Trên người anh là cỗ ăn mặc quần áo vest được hạn chế may chỉnh tề càng thực hiện tôn tăng vóc dáng vẻ hoàn thiện, tầm dáng này nếu như đem bất kể cô nàng này phát hiện ra e rằng cũng nên si mải miết. Trên thương ngôi trường không tồn tại ai là ko biết Cố Bắc Thần nổi tiếng là một trong người dân có tài năng quản lý điều hành marketing cao siêu, cầm vô tay đại nghiệp của Cố gia đứng nhất nhì bên trên trái đất. Cả lừng danh và quyền lực tối cao đều đạt cho tới đỉnh điểm, nước ngoài hình càng tạo nên toàn bộ những cô nàng thèm muốn, vì vậy nhưng mà người vô giới ai nấy mong muốn con cái bản thân rất có thể lọt được vào đôi mắt xanh rờn của anh ấy. Lúc này lái xe Lưu đang được để ý tài xế thì Cố Minh Quân, phụ thân của Cố Bắc Thần- quản trị Cố gọi cho tới, anh tớ liếc đôi mắt phát hiện ra anh vẫn nhắm đôi mắt, thái chừng có vẻ như ko quan hoài, bấy giờ anh tớ mới mẻ dám ấn nút nghe. “A lô quản trị Cố?” “Tài xế Lưu, Bắc Thần đâu?” Giọng Cố Minh Quân trầm trầm cay nghiệt nghị. “Dạ, Cố tổng đang được ngồi ở đàng sau ạ, Cửa Hàng chúng tôi đang được bên trên lối về biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang của Cố gia thưa ngài.” Tài xế Lưu cẩn trọng đáp. “Được rồi.” Cố Minh Quân chỉ đáp ngắn ngủn gọn gàng, tiếp sau đó ngắt máy. Tài xế Lưu theo dõi thói quen thuộc lại coi lên, tức thì phát hiện ánh nhìn xanh rờn lam trầm lặng đang được coi bản thân, anh tớ đột nuốt nước miếng một chiếc rồi nói: “Cố tổng? Tôi nhiều chuyện ngài ạ? Vừa nãy quản trị Cố gọi năng lượng điện tới…” “Tôi biết rồi.” Cố Bắc Thần thanh nhàn nhạt nhẽo ngắt tiếng. Tài xế Lưu tức thì im re ko thưa gì nữa. Bên ngoài thiên nhiên vẫn đang được mưa đồ sộ, đường trơn trượt, dông còn thổi mạnh nên lái xe Lưu nên tài xế cẩn trọng rộng lớn. Từ buổi tiệc quay trở lại vẫn ngay gần khuya, tuyến đường to lớn chỉ mất vài ba con xe xe hơi trải qua lại thân thuộc mưa dông bão bùng, bên phía ngoài cửa ngõ kính xe cộ mưa vết mờ do bụi vẫn mịt quáng gà, khả năng chiếu sáng kể từ đèn lối sụp nhiều năm bị biến tấu vô làn mưa, thỉnh phảng phất lại sở hữu vài ba con xe chạy vụt qua loa. Giữa trận mưa bại, đùng một phát xuất hiện tại một bóng hình gầy gò guộc, ăn mặc quần áo bên trên người cô vẫn rách nát rưới và lấm không sạch, khuôn mặt cũng trở thành không sạch, nhị bàn tay xây xát ngày tiết bám cả bùn khu đất. Đôi tay cô ôm chặt một cái vỏ hộp mộc, đang được cố bay thoát khỏi nhị người nam nhi. “Xin…xin hãy tha bổng mang lại tôi…” Hứa Mộc Mộc run rẩy rẩy thưa, cô phen mò mẫm phụ thuộc vào tường ham muốn chạy chuồn, phụ thuộc vào xúc cảm nhưng mà tránh mặt bàn tay của nhị tên nam nhi say rượu vô tối khuya. Hai người nam nhi bại coi tầm dáng của cô ý ngược lại ko hề thấy chút thương xót mà còn phải yêu thích đùa cợt: “Hóa rời khỏi là một trong con cái mù…đã quáng gà lại còn là một ăn van nài.” Cô ko quan hoài cho tới tiếng thưa của mình, cô chỉ ham muốn bay ngoài nhị tên nam nhi này, tuy nhiên men rượu vẫn lên thì một người vừa phải quáng gà vừa phải dơ như Hứa Mộc Mộc cũng phát triển thành tiềm năng mang lại bọn bọn chúng. “Này, cô em ham muốn bay ngoài trên đây thì nên chiều nhị bọn anh.” Một tên thưa, còn thô bỉ chạm đóng vai cô. Gã sót lại thì cười cợt ha hả. “Đừng mà…tôi van nài những người dân, hãy tha bổng mang lại tôi.” Cô cầu van nài thêm 1 đợt tiếp nhữa, tuy nhiên ánh nhìn của bọn bọn chúng coi cô đẫy thèm muốn tựa như loại thú dữ, Hứa Mộc Mộc xứng đáng thương ko phát hiện ra, chỉ biết ôm chặt lấy cái vỏ hộp mộc trong trái tim, hành vi này đã lọt được vào đôi mắt của một thương hiệu, hắn cho là cô đang được cất giấu chi phí hoặc đồ vật có mức giá trị bên phía trong nên vẫn tàn nhẫn lắc lấy, tiếp sau đó đẩy cô té sõng soài. Hứa Mộc Mộc nỗ lực lưu giữ lấy nó tuy nhiên ko được, còn bị đẩy té. Đầu gối cọ vô nền xi-măng tức tốc rách nát rời khỏi rồi chảy ngày tiết, đợt đau nhói ập tới, khắp cơ thể lại bị bám tăng nước không sạch. Nhưng cô vẫn ko màng nhưng mà lao cho tới ham muốn lắc lại cái vỏ hộp mộc của tớ. “Trả mang lại tôi…xin những người dân hãy trả nó mang lại tôi.” Cô cầm chặt vô gấu quần một tên, khẩn khoản van nài yếu hèn ớt, thương hiệu bại ko tiếc thương giẫm Hứa Mộc Mộc tăng một chiếc nữa rồi ngỏ cái vỏ hộp rời khỏi, tuy nhiên bên phía trong ko hề đem chi phí hoặc vàng bạc châu báu nhưng mà có duy nhất một con cái búp bê được làm bằng gỗ. “Cái đéo gì đây? Mày lừa bọn ông à?” Hai thương hiệu bại gian ác ko cướp được gì thì tức dỗi thi đua nhau giẫm vô cô, Hứa Mộc Mộc teo người lại run rẩy rẩy, khắp cơ thể đẫy vết bầm tím xước xát ni lại tăng chỗ bị thương mới mẻ. Mắt cô ko phát hiện ra gì, bàn tay nhức buốt trườn bên trên nền khu đất dơ mò mẫm lấy cái vỏ hộp mộc nhưng mà bọn bọn chúng vừa phải ném xuống, người bị thất lạc chuồn cảm giác của mắt thì thính giác lại vô cùng nhạy bén nên cô vẫn nghe được điểm cái vỏ hộp bị rơi xuống, mò mẫm được nó tuy nhiên bên phía trong lại ko thấy con cái búp bê mộc đâu nữa. “Con búp bê đâu? Nó đâu rồi? Mau trả lại nó mang lại tôi!” Hứa Mộc Mộc không kiếm thấy nó thì hét lên, bàn trắng tay nhợt bấu vô người bọn bọn chúng. Hai thương hiệu bại ko biết con cái búp bê này lại cần thiết với cô thế, bọn bọn chúng chứa chấp giờ đồng hồ cười cợt haha như quỷ dữ, còn Hứa Mộc Mộc cứ quơ tay loàn xạ: “Mau trả này lại mang lại tôi!” “Cô em chiều bọn anh chuồn thì bọn anh tiếp tục trả.” Hắn tớ thương hiệu vuốt lên trên bề mặt cô một chiếc, Hứa Mộc Mộc dỗi quá cắm vô tay hắn thiệt mạnh, thương hiệu bại bị đau nhức tức tốc tát cô rồi chửi: “Con điên này! Chỉ là một trong con cái búp bê giẻ rách nát nhưng mà lưu giữ như vàng thế…bọn tao quăng nó chuồn rồi.” Cô ko cam tâm điên loạn mò mẫm mẫm mò mẫm nó, nhị tên nam nhi thời điểm hiện nay mới mẻ xem xét cho tới đôi bàn chân của cô ý lòi ra bên dưới làn váy rách nát rưới, liếm môi rời khỏi hiệu lẫn nhau ham muốn chống hiếp cô. Dù sao cũng chỉ là một trong con cái ăn xin rách nát rưới, lại còn quáng gà lòa thì bọn bọn chúng đem gì nên kinh hãi chứ? Nghĩ là làm những công việc, Hứa Mộc Mộc đang được trườn bên dưới khu đất tự nhiên bị bọn bọn chúng đè nghiến bên trên khu đất, bọn chúng lưu giữ chặt lấy cô ko mang lại vùng vẫy rồi xé áo bên trên người cô xuống, bàn tay luồn vô sờ vô làn domain authority thướt tha, ko ngờ coi cô rách nát rưới dơ nhưng mà toàn thân lại thướt tha mềm mượt thế. “Không! Buông tôi ra! Cứu tôi với huhu…” Giọng cô hét lên bất lực rồi thất lạc bú mớm vô làn mưa. Hai tên nam nhi đã biết thành dục vọng tủ lờ mờ con cái đôi mắt thi đua nhau sờ soạng người xem cô, bọn chúng bịt mồm cô lại, còn Hứa Mộc Mộc vô vọng vùng vẫy, nước đôi mắt hòa lộn với nước mưa chảy bên trên khuôn mặt gầy gò gò của cô ý, váy bên trên người đã biết thành xé lòi ra 1/2 bầu ngực White ngần. Đúng thời điểm hiện nay ko biết Hứa Mộc Mộc lấy mức độ lực kể từ đâu nhưng mà cắm mạnh vô tay của bọn chúng, giẫm vô khu vực bại của bọn bọn chúng một chiếc rồi vùng rời khỏi chạy bay.
Tưởng Chỉ Là Thích, Không Ngờ Là Yêu
Bẫy Ngọt Ngào (H+)
Tình Đầu Trao Trả Thiên Thu
Xem thêm: tôi không muốn làm nhân vật phản diện
Bình luận