Vì chuyện phim cũng là một trong những mẩu chuyện sở hữu thiệt về Tạ Côn Sơn - một họa sỹ tài hoa xấu số. Anh vẽ giành giật ko vì như thế đôi tay, tuy nhiên vì như thế một ý chí mạnh mẽ và độ sáng của niềm tin yêu được toát đi ra kể từ ngược tim và hai con mắt. Cậu nhỏ xíu nghèo nàn Côn Sơn từng un đúc những ước mơ về một ngày mai tươi tỉnh sáng sủa, dẫu rằng thường ngày cần chuồn buôn bán kem, buôn bán bánh, chở củi, thực hiện thợ thuyền phụ xây nhà ở... Côn Sơn nỗ lực thực hiện toàn bộ những gì hoàn toàn có thể thám thính chi phí để giúp đỡ phụ thân u, và để được cho tới ngôi trường. Nhưng rồi, từng ước mơ vỡ vụn khi đôi tay của cậu bị phá hủy vì như thế vô tình chạm thanh Fe nhập chão năng lượng điện cao áp. Tai nàn hoàn toàn có thể bị tiêu diệt người, tuy nhiên Côn Sơn lại ko bị tiêu diệt, cậu quay về cuộc sống đau nhức và dằn lặt vặt vì như thế không thể đôi bàn tay nhằm thao tác làm việc. Mất không còn những ước mơ, lại trở nên trọng trách mang lại mái ấm gia đình, người đàn ông tràn trề niềm tin yêu và hăng hái tuổi hạc trẻ con ấy đang được có những lúc thất lạc không còn những ước mơ sinh sống. Nhưng rồi vì như thế những giọt nước đôi mắt của u, vì như thế những giọt mồ hồi của phụ thân và thương yêu thương của những em, Côn Sơn đang được chính thức vực dậy cuộc sống bản thân vì như thế những ngày ngậm cây viết nhập mồm tập luyện viết lách từng con cái chữ. Những lối chuồn luôn luôn banh đi ra mang lại những ai sở hữu đầy đủ nghị lực và ý chí. Côn Sơn đã đi được xuyên suốt một tầm hành trình dài lâu năm nhập bóng tối của những gian khổ nhức, dằn lặt vặt. Để rồi sau cuối nhìn thấy một vệt sáng sủa trước cuộc sống bản thân. “Không sở hữu đôi tay, bản thân vẫn còn đó hai con mắt, tuy nhiên hơn hết là ngược tim vẫn chảy một dòng sản phẩm ngày tiết nóng”. Hàng ngày tiếp tục chính thức vì như thế những nụ mỉm cười khi tớ biết tự động thám thính tìm kiếm nụ cười. Chàng trai xấu số ấy đang được sinh sống cùng theo với những người dân đồng tình cảnh như bản thân, nhằm nhìn thấy độ quý hiếm của cuộc sống. Anh đem niềm phù hợp của tớ hòa nhập cuộc sống đời thường. Mỗi ngày 1 đường nét vẽ cho tới khi anh hoàn toàn có thể vẽ được khung trời, ngọn núi, dòng sản phẩm sông, những cánh chim thiên di và cả đôi tay nguyện cầu... Côn Sơn ko vẽ vì như thế đôi bàn tay, tuy nhiên vẽ vì như thế một tâm trạng mơ ước sinh sống. Những tranh ảnh của chàng trai tàn tật đang được sở hữu người tìm tới, đặt ở. Và nét xin xắn tâm trạng nhập ngược tim của chàng họa sỹ tài hoa đang được làm cho một ngược tim không giống xao động. Hạnh phúc mỉm mỉm cười với Côn Sơn khi anh đang được nhằm lạc thất lạc ước mơ ấy ở một quãng lối thuộc sở hữu vượt lên khứ xa tít...
Người coi gần như là ko yên cầu thương hiệu trình diễn viên và ngôi nhà phát triển cũng ko cần thiết reviews. Bởi từng anh hùng bên trên phim đang được sinh sống với chủ yếu cuộc sống thiệt của mình. Những quang cảnh, tiếng phát biểu và những giọt nước đôi mắt bên trên phim như thể những lát rời của cuộc sống thiệt. Người coi hoàn toàn có thể nhận ra ở cơ cuộc sống đời thường mẹo sinh ở quê nghèo; nhận ra những người dân quê chất phác, những nụ cười thông thường và những ước mơ giản dị. cũng có thể nhận ra giọt nước đôi mắt kiệt nằm trong trước những nghiệt té của số phận tuy nhiên cũng hoàn toàn có thể hòa công cộng nụ mỉm cười với những người dân biết khuất lấp nỗi nhức nhằm giành riêng cho nhau trọn vẹn vẹn nụ mỉm cười. Đôi bàn tay của Côn Sơn đang được mãi mãi ở lại nhập cát lớp bụi, tuy nhiên cũng chủ yếu nhờ đôi tay bị số phận lấy thất lạc ấy tuy nhiên hình hình họa chàng họa sỹ Côn Sơn đứng đằm thắm trời chiều rất đẹp như 1 vầng sáng sủa ko thể nhạt nhòa.
Bạn đang xem: tồn tại vĩnh hằng
Xem thêm: truyện cô dâu của tổng tài
Giấc mơ hoàn toàn có thể vỡ tan như bọt sóng, nỗi nhức hoàn toàn có thể dằn lặt vặt ngược tim cho tới tinh nằm trong và những ước mơ sinh sống hoàn toàn có thể tiếp tục gãy sụp đổ bên trên tầm lâu năm của số phận. Chỉ sở hữu ý chí của nhân loại là luôn luôn sở hữu một mức độ sinh sống mạnh mẽ và tồn tại vĩnh hằng trong những nhân loại.
Hàn Đông
Bình luận