tôi không muốn tái sinh thế này

Đọc truyện Tôi không thích tái ngắt sinh thế này Chương 2 full free bên trên aqv.edu.vn.. Cùng nhập cuộc Group của gọi truyện Ngôn Tình Hay bên trên Facebook, nhằm update truyện thời gian nhanh nhất!

Các các bạn đang được gọi truyện Tôi Không Muốn Tái Sinh Thế Này – Chương 2 free bên trên aqv.edu.vn. Hãy nhập cuộc Group của gọi truyện Ngôn Tình Hay bên trên Facebook nhé quý khách ơi, nhằm update truyện thời gian nhanh nhất!!

Bạn đang xem: tôi không muốn tái sinh thế này

****************************

Tôi Không Muốn Tái Sinh Thế Này – Tác giả: Iane tiên tiến nhất bên trên Ngôn Tình Hay

Tôi tiếp tục vô cùng rối bời.

Cái điểm ấn tượng gì thế này.

Tôi coi căn chống sáng sủa lung linh óng ánh này rồi kể từ từ vực lên. Sau Lúc cẩn trọng coi xung xung quanh cho tới quáng gà cả đôi mắt. Theo hành động tự nhiên ngẫu nhiên tôi trả tay lên bụng bản thân.

“Gì vậy…”

Tôi điềm đạm tách ngoài nệm rồi coi qua quýt khung người. Những vết thâm sẹo bên trên toàn cỗ khung người tiếp tục mất tích, tầm coi của tôi cũng tương đối hạ xuống.

“Cái tai quái gì thế này…”

Những vết thâm sẹo tiếp tục mất tích và tôi lùn tẹt cút. Và rồi, tôi còn ko thể thấy phần cơ bắp quý giá bán của tớ. Mỗi Lúc tôi tháo dỡ áo, cơ vùng bụng xứng đáng kiêu hãnh của tôi tiếp tục khiến cho quý khách xung xung quanh nên thốt lên rằng.

‘Anh coi thiệt tuyệt, hyung’ vươn lên là điểm xó xỉnh này rồi.

“Ugh… ”

Tôi bộp chộp vàng lần mẫn đằm thắm nhì chân, nghĩ về cho tới những tâm lý vừa vặn lướt qua quýt nhập đầu. May mắn thay cho, độ cao thấp ko tệ. Đương nhiên là tôi ko thể đối chiếu nó với khung người lúc đầu của tớ được rồi.

“……”

Sau Lúc đánh giá vòng xung quanh khung người, tôi ngồi sụp xuống nệm và ngập trong tâm lý. Trước tiên, tôi nên thám thính hiểu tình hình trước loại tiếp tục.

Kí ức sau cùng là tôi đang được ôm một cái bụng bị đâm và đang được hoi hóp với nó. Dù chỗ bị thương đem nguy hiểm cho tới đâu, thì cũng thiệt xứng đáng xấu xí hổ Lúc bị tiêu diệt vì thế sự phản bội của đứa em trai yêu thương quý của tôi. Tôi nghĩ về thằng này đã lảm nhảm gì bại như thể van lỗi hoặc vật gì không giống trước lúc cắm con cái dao nhập bụng tôi.

‘Và… Tôi bị tiêu diệt rồi sao?’

Bị phản bội cũng chả nên loại mới mẻ mẻ gì, tuy nhiên thế này thì nó vượt lên trên tệ rồi. Tôi bất thần bị đâm một nhát nhập bụng. Chắc là khung người tôi ko thể Chịu đựng nổi nữa ha.

Tôi nhảy rời khỏi một giờ mỉm cười ngán chán nản.

Những năm mon vật vã tồn tại, giẫm giẫm lên kẻ không giống vậy và lại bị tiêu diệt nhảm thế này?

‘…Vậy thì khung người bị tiêu diệt tiệt gì đây?’

Tôi choáng ngợp trước thực tiễn tuy nhiên tôi trước đó chưa từng nghĩ về cho tới. Thực rời khỏi, toàn bộ những điều này còn có Lúc chỉ là 1 trong niềm mơ ước thôi và tôi có lẽ rằng đang trong cơ sở y tế. Tôi tiếp tục nghĩ về thế, rất có thể mơ thấy một niềm mơ ước chân thật cho tới trung thực thế này, không nhiều rời khỏi nó cũng rất có thể tuy nhiên.

Tôi nhảy dậy và thám thính tìm kiếm xung xung quanh phòng tiếp khách sạn. Tuy nhiên, mặc dù tôi đem thám thính tìm kiếm thế này cút nữa tôi cũng ko thấy bất kể con cái dao hoặc loại kéo này. Tôi ném loại ly xuống sàn, thủy tinh anh vỡ vụn và vương vãi vãi bên trên bại. Sẽ đem chút mệt nhọc còn nếu không dọn nó, tuy nhiên tôi tự động chất vấn rồi nó sẽ bị rời khỏi sao. Nói thiệt, toàn bộ những điều này tựa như một niềm mơ ước rộng lớn là một cách thực tế.

Tôi núm lấy một miếng thủy tinh anh vỡ và bịa nó lên cổ tay. Máu đỏ ối ứa rời khỏi bên trên làn domain authority White tinh anh của tôi. Thế này vẫn ko đầy đủ, nên tôi vung cổ tay bản thân nhằm ngày tiết trào rời khỏi.

“…Đau vượt lên trên.”

Sao lại nhức thế này? Khi tôi coi dòng sản phẩm ngày tiết đang được chảy xuống, tôi trông thấy một khuôn mặt mày quái đản nhập gương. Khuôn mặt mày bên dưới mái đầu nâu mịn gọng gàng coi tạm thời ổn định. Nhưng làn domain authority lại vượt lên trên White và khung người cậu tớ coi gầy nhom thô, chậc chậc, lẽ ra cậu nên luyện thể dục thể thao nhiều lên.

Khuôn mặt mày phản chiếu nhập gương nhăn lại. Dù đem là mơ hay là không, tuy nhiên nếu như tôi cảm nhận thấy nhức thế này, tôi nên cẩn trọng thì rộng lớn. Thở nhiều năm và nghĩ về coi nên làm cái gi với cánh tay đang được chảy ngày tiết của tớ thì đùng một phát cửa nhà nhảy banh và ai bại lao vào.

“Han Yi-gyeol! Đừng ngủ nữa và dậy ngay! Trưởng Hội…Cái tai quái gì vậy?”

Người con trai dậm chân về phía tôi và chất vấn với giọng thương hoảng hốt.

“Gì đây? Ngươi tự động thực hiện bản thân bị thương à?”

“……”

“Một mớ lếu độn… Chậc, ngươi hẳn nên giắt lắm nhỉ, như 1 kẻ thất bại.”

Cậu tớ nhấp lên xuống đầu, tôi lắng tai những gì đối phương trình bày với tôi. Một điều tôi chắc hẳn rằng với trí ghi nhớ của tớ. Han Yi-gyeol. Sao cái brand name thân quen vượt lên trên vậy? Han Yi-gyeol, Han Yi-gyeol….

“À….”

Xem thêm: truyện ngoan dỗ anh

Sau Lúc suy ngẫm một khi về cái brand name bại, tôi ngửng đầu lên như thể vừa vặn giác ngộ rời khỏi được một áng văn thần thánh. Han Yi-gyeol! Đó là hero nhập cuốn đái thuyết tôi gọi ngày ngày hôm qua. Trong số những hero đem nhập ‘Abyss’ thì độc nhất bản thân cậu tớ là kẻ nên bị tiêu diệt.

“‘à’ là ý gì? Đến tài năng trình bày cũng thảm hoảng hốt cho tới thế hả? Bỏ cút, ra bên ngoài thời gian nhanh, Trưởng Hội đang được gọi.”

Người con trai chống bức kéo tôi cút, ko quan hoài cho tới cánh tay ăm ắp ngày tiết của tôi. Khi bước thoát khỏi chống và cút dọc hiên nhà hotel. Thật khó khăn để giữ lại điềm đạm.

Là thật? Là sự thật? Thế này là sao? Tôi không những nhập nhập khung người của những người khác? Mà còn là 1 trong nhân vật?

Và vì sao tôi nên là cái brand name này?

‘Khoan tiếp tục.’

Nghĩ lại, tôi muộn mằn ghi nhớ rời khỏi Abyss là loại đái thuyết gì. Abyss là 1 trong cuốn đái thuyết dành riêng cho phái nam. Nghĩa là con số hero phái nữ nhiều hơn thế nữa đối với hero phái nam. Sau nằm trong đều tiếp tục phát triển thành một người phụ phái nữ bị ám ảnh vày hero chủ yếu và thét lên vì thế thương yêu của anh ấy.

‘Mẹ kiếp…. Han Yi-gyeol muôn năm. Xin cảm ơn.’

Đột nhiên thiện cảm về Han Yi-gyeol của tôi tăng phin lên. Được rồi, cậu tớ mang trong mình 1 khuôn mặt mày ưa coi này, một chiếc đầu đảm bảo chất lượng này, và bên trên không còn cậu tớ là 1 trong thằng đực rựa, đúng không nào nào? Là đực rựa ha!

“Vào cút.”

Tôi nguyện cầu vày cả trái ngược tim với vị thần tiếp tục ném tôi nhập loại thể xác này, tuy nhiên người con trai loại thằng phụ vương tiếp tục lôi cổ tôi cho tới phía trên, xuất hiện và đẩy tôi vào một trong những cơ hội thô bạo. Căn phòng tiếp khách sạn tôi lao vào to hơn và sang chảnh rộng lớn căn chống hiện nay tôi đang được ở.

“….Có chuyện gì với tay ngươi vậy?”

Khi tôi đứng yên tĩnh và coi xung quanh căn chống, tôi nghe thấy một tiếng nói kỳ lạ kể từ sau sườn lưng. Tôi trở lại thấy một người con trai vừa vặn thoát khỏi chống tắm đang được coi tôi. Một body lớn rộng lớn rất có thể thấy qua quýt cái áo choàng White.

Khi tôi kể từ từ ngước đôi mắt lên và thấy một tầm dáng như giành vẽ đang được sử dụng tay thô bạo vệ sinh mái đầu đen sạm ướt sũng. Đó là 1 trong khuôn mặt mày tuyệt sắc khó khăn lòng nhằm tuy nhiên thao diễn miêu tả không còn được. Ngay cả một thao diễn viên có tiếng đưa đi thẩm mỹ và làm đẹp nhằm lưu giữ vẻ bên ngoài của tớ cũng ko thể này sánh được với nó.

Tùy nằm trong nhập góc sáng sủa không giống nhau khiến cho khuôn mặt mày của những người con trai coi anh tớ như 1 tín đồ vật mộ đạo hoặc là 1 trong thương hiệu sát nhân quỷ quyệt.

Người con trai phát hiện góc nhìn của tôi, lơ đãng coi và ném về phía tôi một câu.

“Cúi đôi mắt xuống trước lúc tớ móc bọn chúng rời khỏi.”

“……”

Khi hắn tớ trình bày điều này, tôi chắc hẳn rằng biết hắn là ai. Hắn là tên gọi khốn tuy nhiên Han Yi-gyeol luôn luôn run rẩy sợ- Cheon Sa-yeon.

“Ta đang được chất vấn chuyện gì xẩy ra với tay của ngươi”

Cheon Sa-yeon chất vấn lại, tôi tâm lý một khi rồi lịch sự và trang nhã vấn đáp.

“Không gì cả.”

Cheon Sa-yeon nghe thấy tôi trình bày và coi tôi với góc nhìn như thể ‘Tôi đem bị điên không?’ Tôi tiếp tục trình bày sai sao? Tôi nên tâm lý kĩ lắm mới mẻ vấn đáp được đấy.

Vì Han Yi-gyeol xuất hiện nay nhập vẹn toàn tác vô cùng không nhiều nên rất khó gì nhằm thám thính rời khỏi vấn đề tương quan cho tới cậu tớ. Ban đầu, Han Yi-gyeol thông thường sợ hãi trước Cheon Sa-yeon và chỉ gật đầu. Còn với trước mặt mày hero chủ yếu, cậu tớ chỉ nghe theo gót mệnh lệnh xong để bị ăn đập.

Tôi ko biết một người nhút nhát tiếp tục hành xử thế này. Hầu không còn những người dân xung xung quanh tôi đều lớn rộng lớn và máu chiến. Han Yi-gyeol là 1 trong chàng trai tươi tắn quái đản tuy nhiên tôi thấy.

“Ta nghe trình bày ‘Nữ hoàng của xích hỏa’ tiếp tục dọn tinh khiết điểm G7 và thoát khỏi cổng nhập chiều mai.”

Nữ hoàng của xích hỏa, cơ hội gọi là này… Vì cuốn đái thuyết Abyss được viết lách từ thời điểm cách đó 10 năm nên cơ hội gọi là đem tương đối trẻ em con cái.

“Gió kháng cháy khá hữu ích, cút và bắt cóc cô tớ, rồi mang lại cho thương hiệu nhóc của Hội Roheon biết.”

Nữ hoàng của xích hỏa là ai cơ?… tôi ngây người rời khỏi, ngẫu nhiên tôi ghi nhớ lại nội dung khẩu lệnh tiếp sau của cuốn đái thuyết. Ban đầu, hero chủ yếu dường như đã giải cứ một người phụ phái nữ bị tóm gọn cóc. Nữ hoàng của xích hỏa tuy nhiên Cheon Sa-yeon nói đến việc là tiềm năng bắt cóc còn thương hiệu nhóc của Hội Roheon Tức là hero chủ yếu.

Điều gì tiếp tục xảy cho tới với Han Yi-gyeol khi ấy? Cậu tớ sẽ ảnh hưởng hero chủ yếu đập mang lại tơi miêu tả, ko nó sẽ bị còn nhiều hơn thế nữa thế.

“Tôi ko biết nữ vương của xích hỏa là ai… ”

Xem thêm: công lược tra công kia

Phụ phái nữ xuất hiện nay nhập phía trên thật nhiều nó khiến cho tôi đem chút tưởng ngàng. Trước phía trên, tôi vô cùng thoải mái tự tin với tài ghi ghi nhớ của tớ tuy nhiên giờ thì tôi ko kiên cố về nó lắm. Cheon Sa-yeon rút một điếu dung dịch rồi coi cảnh tối Seoul ngoài hành lang cửa số cau ngươi.

“Nếu tiếp tục hiểu, sao còn ko đi?”

Tôi tấp tểnh chất vấn Cheon Sa-yeon nữ vương của xích hỏa là ai tuy nhiên tôi tiếp tục ngừng lại. Có thật nhiều loại khó khăn hiểu tuy nhiên tôi ko thể chất vấn Cheon Sa-yeon được, kẻ được coi như thể quấn cuối. Sẽ tuyệt vời lắm Lúc đang được thuận buồm xuôi bão táp thế này tuy nhiên lặng lẽ té mất mặt bú kể từ giờ đây.
eyJpdiI6IlFkclVQb1pqc2Ewck1VNXNnNHIwb2c9PSIsInZhbHVlIjoiMHNoS2diMDN3Rnp3S3hMWkhEazRvTGhZN0ZNQmJMa295Um9QSkJPWm8zMHBvU0NFY3E3MGNFMnNcL3VQXC9qeHFBIiwibWFjIjoiZGM4NDdmODZjNThhOGIwYWRjNTFhM2I4ODdiZjA0MzgxMTY4OTBkNTZlNTU0ZDRkODQ4YmE1NmU1ZjI5MjU1NCJ9eyJpdiI6InlXM2dLaVwvaTErb1crZFwvMjRiYktKQT09IiwidmFsdWUiOiI3VjZZWUh4ODNUS2ZObFVEaFwvamRHZ0VBclhiNmtYVStqU1hxanBCd3lnMzZUdjVaRmExTlE5SG1ONVJyd2FNbzZSY1Bram5TRSswU1IwbUpZOE8wWTVnY1MydWxmZFpPQlhHTjk2STh2MktNdFphZjNJVDVIXC9ScERtOFNzU1VlYnh2VlFaVjFjMXR6ZkM0VnFlTFIxRnFvNytqMmMxTm1RWFQ3NWJrNVFGTGRXSnJ4NlZLNllRZ2FaMXF4R21BQ0lqdENGMnZERytLaW0rcmVcLytDOFd5anZyaFwvMHU1eWNXaGNzY2l1SjVzMUhOaTB2dmZJREFENjlvZDNING04a1RYZTBxQzhiTUk2ZlloVkl1cllcL3lRPT0iLCJtYWMiOiJlOTRjMjgyYzFhN2RmOGRiNWQ3MzVmZDg4Zjg1NmY2N2FjNzUyNmQ1YTU1Njk1MzllMzY1NzFiYjVkZDVjNGIxIn0=eyJpdiI6ImFYV3JaQzFUaW9vMzdMRjNGZHNjU3c9PSIsInZhbHVlIjoiV2pvOVVSa2hUSW1qQVdOZ1E5Q0h5NVpxMTB3TFwvOXcxQ01sbStoUFlwSDRDbWdqMjVDdkY3SXF0bm0yMXdQQzEiLCJtYWMiOiI3MWYzOWJmYjUwMzdkNGNkNjc1NmMwODJhMGM4MWI5YmI2YWQ3NDY1YzU2N2EwNmEzZWI4YWMxNzkzZjQwMGY0In0=eyJpdiI6IndpSWVpUFVESVJYR1plREFqSVFoOVE9PSIsInZhbHVlIjoiRmFcLzFKSmZjdDRRcGJKaU1iZldyMzJmamNGZmJNMW5cLytocnJVek5QMVwvQ0YwbmxlUHBtcTRncE9pNDZMaENxQU93QVwvUSsyMU1KVWQ2QlwvcGl6eVZLZz09IiwibWFjIjoiM2UyYzNkZjQyZTE0NjVkMGRhNjgwMjFlNmRjMWQxYWIxM2NiYWI4NzI4MWYwOTFlNWJkOGZlZmRhNDgzZTAzNyJ9eyJpdiI6IlBseUFLU0ZoNUNFK0NNK1NNSTg0WXc9PSIsInZhbHVlIjoiSXVBVzkwV3ZvaXJtbFdUOTBlZHd0QThVQnJTTXNwOG1nTzJHdjJzMGZtUVVDVng2N045NHhIZENJRU0rekVUbCIsIm1hYyI6IjJjYTdlY2RmZTU4ZmFlOWIxMjQ4YjZjYzE4ZmZlMTEwOTU2YjMxZmVhOGZlMzc1NjAyZTVmZWQxMDVhOTI0ZjAifQ==eyJpdiI6Ikd3SUJUZGU1a1FcL05yOFBxWjZrczFBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik1vdEgza1hoZEp6d3Bwbmh6aDdzcFpyZ0xzejNPbmlOQzhDdHIzZXp3TGhUa3J6MmxVcWlhRUo0RVh3U01wbm1YMENYd3dIYkxHTXVMbmIrTXFNS1RIWGVHUGw3WHN3WktmaW5QdTlabVFaM21DaDAzUUVLcWhlMUM1a1VwOHZyVGRNQmlVbWpweXVydzRVdENXaWlvd3BRMVQ2YU9jVGxVVDhXWGo3dTlQZ0tKd0RUeHByQnZsYndHcDAzYVwvS1RIcVFpSDBxZ0Z1a0piU0tWeXMyOU1CTjlzdmhXTFBZVng4S25DbW1kWDBjTmExN05QMGl4Zkh2ZVduZFNJUDV6Y2p1WXNuNmlyTzJqVUZkYnNvNDR0Skl3NWV4NmphZEdZTWZTTm1xXC9RV0Z6ZmdhYnRMdCtJSElhdXdkZjFCdHI2dVE4QzloYUpVdHFxQzVrTWtLTkFENStOOGlGNmVQb0t3UFMzY0NualY5M0M2NTJyOE40ZHpuZWdCT1ZQK0pNIiwibWFjIjoiZWIwNTg5MjQ1Y2IzODRmOGI0NzcwZjk3YThkMGYyNTc2Mjg5N2YzMGMxZGMyMzJkMTViNjBlODI2ODY2NzIzZiJ9eyJpdiI6InAyQkp6b0RYZ0R6ZmEwMWlHbkIra1E9PSIsInZhbHVlIjoiVkNHaERMeHpmeGNNc2t1cGtXdjNYS3lGWlwvU3p3OVZQXC80YllicTJkeXpGVkFnVk0zb29HVHNLcmpYSWRwT0xTIiwibWFjIjoiMjZkNGQwNmM5MjFmN2ZhMDY3OTlkOTIyNmQ2ZGQ0ZTJhOTQ3NTIzNjg1NmI3N2IzMmExYzZkMTk4YzE3OGU2NCJ9eyJpdiI6Im5DRno4Y0R2cXJhZDJyY1lFUDNTcGc9PSIsInZhbHVlIjoid1RjM3g2cDFma1ZIU0VtUHR1UTZ0Y3lRUTlVRDJ2d1E1NFdhUSt3b0E3dWhRQVRDU044TXRnQjNCMjR5NFRzV1JaUm1TczFcLyszTGRxbUxYelVEd0JsdUIwNWhUcjJsM1l0WHJhUEVJYVhTOGZBdkwwblhaWVZLdlFUMThqdkptSEJScEtPZ2JJRFpCVitVZDBXNDMySHJFRVZnNk9iVW16MkROSU5WUnZGUT0iLCJtYWMiOiIzNDRjN2EzOTNmNGEyZWNjMWNlMzMzNjA0ZTExMWVjZWQwNTVmOGZlNDdlMTVkY2VjYWY1MzBlYjc0NjI2OTA2In0=eyJpdiI6Im9CWXA3VkNsSXhmRmRlc1kzemM5V3c9PSIsInZhbHVlIjoiejkyRnRWcW9jYzNsV2xcL01LbmFHVlowSU1IXC9vcmhHSFwvaWdmVHpLcmNxTkF0ZW1nck9KdUFXcTR5VnNSMVgrOSIsIm1hYyI6ImUyOWY0YmU3NGExYzhkNzZjNGMyMzg0NDI4OGQ1YzAxNTc5NTdhZWE0NWM3ZGQ1ODdhY2I5YTlhZWQwZjg5YTYifQ==eyJpdiI6IjBTVHpEYUpJTG1RMUVBYWlmWFRrUWc9PSIsInZhbHVlIjoibDhncjhvTjgwT0N2V3U1UG16d2ZnNG1ldGlEb0t3QnRuRnE3Sk0rdXFmMm9TOTlyMHhCR0JwaVh1NnpCV2dDZDd3ZjArTHh6b0VuU1wvTWFVZzM3S2tPNkN5dHRzbzZyZ3ZcL3VhOTF5TGppSzF2c1RTcExFTExVSmdXaUVPNEUzbDF2a0xnamdPT2hZNEtGMlNab2Vhb09mN3NIXC9kTXBsdnI2SHR2Y1BJUk03VisxaXFWWUxtUzJcL210RmluaXNrNDdJZHVQVW54V2RiaWFLN01TbHYyZkZOWXNtSGZxS2I1R1YyWkJteENyajlpM1JaNkZ1Z1VjZ1lXTEVXcHdPc1hnR1ZSQmhSaUZ1S2NXTEFCV3R1azlLSGpsWTBXcDN3QnV4dzB5eEVHb2ROV2o0SlRlbGdERlQreFVMTzFQeEliQVVhVHFNYTdQc1hEQUJOZThnMjhHK2tKcU9PUFFWRCtjWVBmSG1kSWZ2OHNKUDNGd3VPXC82ZzJYcVlOM0lOUFlGY2daY3hkVVh0NWF0ZFU4aUtcL0RiVFRxRWVCNEdqTmtGSEhXdVdVUzdxYWpoSDJrNGdVaDV5dU1xbmlqWTFTNG1MSnZ1VFJxbEF5MThHSDErdTlMcWlZSG4ycWRWN0NEdkxjSUZGMDRwb1d6RGh5ZmVBRzhwT0VuM1QxYkNnbGlrNUpNekQ4SVR4ZGF0YkRxWHFadlY3ZldOV0huam9DZXlKam9mdTdhWkpnPSIsIm1hYyI6IjIzNTU5MDZmYzY5OGJjYjY5YTFiZGI2NzFmOThkMDZlMjc5ODVkMWU0NmUyN2FiMDY0ODU2OGIwZGViODY4NjIifQ==eyJpdiI6InZDczNjdWx5V1RqS0NPV3VXVVduNlE9PSIsInZhbHVlIjoiYTM4VGJBWkJZc2ZSMDdlaHVGVUNucTh6ekVVY3cxejRQeDY2N1dMWWRJR09OWStpXC9MU0oyUktUUStcLzd2eUdkIiwibWFjIjoiODJiYzI0M2M4MDdhNTllMGFhNzk3YWM0MDU0Njc3YzI3YzM4YjdiZjVlODAzZGYzZDczMGI0OTA0ZGE1ZjhlNCJ9eyJpdiI6Ik9wS3dCUEk5bjVqaFpyQjNGQkhDb3c9PSIsInZhbHVlIjoiOVV1WlFrbW9XdWc3MzMyMkNZbDRHMFZmaGhcL0RNRFlRcWZVQ1dRXC9JRnRxTExXWWgyK2Zla21OWStRa2hBZmpHdHA2OTJGXC9QTHNLSTJqSE9Wb01BK2JOMXhRWHpMQWprSlZmK1p2MEpjZVBmRUphRGREOGpaMWlrS3hMdU41a2s5VGZwcElPeEhFdmdNVnFVYVBcL293UHhxek5OSGQ2VEh1Y1R3SkFnNWVyZXYzQzBMWm53WmpHS2tRQjhWXC9XUWdGdmlJMDAwblNSb0FUUGs4dU9XSEJib1JmMURhXC8wT3ZsNGY3b1NhRUl5ZUE0aDFuZ1o5M1wvQmZPckJNdkswU2hTYWQ0N3BSNVBpU1wvRVdLbjFjd0pwd2RmdWNRNjNlS3BVYXZHbkRqaHlPMjdVRFpsSzdyb05Xa0xkOVZTRldSRGIzNDJIRFwvc1p0T1Q1bVNmZVF3WjNnPT0iLCJtYWMiOiJjYTgxYWY5NDAzNGM3ZjI0MGM1NGFhZGMxNjI1OTM0M2UwNjAzZTBjYzU4NmE3ZjcxMTkwNThjZmFkZTVhZTg4In0=