tàn độc lương duyên

15: Cô Ta Ra Tù Khi Nào Vậy

“Anh Vũ Hào, em vô nhé…”
Giang Hân Yên đang được chống nạng và đứng ở ngoài cửa ngõ, cánh tay vẫn đang được lưu giữ ở thế Open.

Bạn đang xem: tàn độc lương duyên

Rõ ràng cô tao đang được rất rất nôn nóng, giá buốt lòng mong muốn chứng tỏ điều nào đấy nên vẫn quên mất mặt luật lệ.

Hạ Vũ Hào quyết định thần lại thì nhíu mày: “Tại sao cô lại cho tới đây? Không cần ngày hôm nay tập luyện bình phục tính năng sao?”
Giang Hân Yên rõ rệt vẫn bắt gặp Hướng Thu Vân, khẽ sững sờ trước rồi tiếp sau đó nom cút nơi khác.

Ánh đôi mắt cô tao lại rơi lên trên người của Hạ Vũ Hào, bắt gặp phần cổ áo sơ-mi rộng lớn banh và song môi với vết huyết của anh ý, mặc dầu là người khờ cũng biết vừa vặn rồi bọn họ đang khiến những gì, huống hồ nước cô tao không chỉ ko cần mà còn phải cho tới phía trên với việc sẵn sàng sẵn sàng.

Cô tao nhíu song lông mày lá liễu lại, hiểu rõ vẫn tiếp tục hỏi: “Anh Vũ Hào? Cô tao rời khỏi tù lúc nào vậy? Tại sao anh lại ở cùng theo với cô tao thế?”
“Hừ…” Hạ Vũ Hào ko vấn đáp, mà hoàn toàn ngược lại giơ tay lên sở hữu lại áo sơ-mi, cúi đôi mắt căn vặn ngược lại:
“Không cần cô vẫn biết rồi sao? Tống Như phát biểu cho tới cô biết đúng không, còn nếu như không thì tại vì sao cô lại chạy cho tới phía trên vô nửa tối nửa hôm?”
“Em…” Giang Hân Yên nhị đôi mắt khẽ ửng đỏ tía, lộ vẻ xứng đáng thương: “Em biết cô tao ở Club Mộng Hương nên cho tới phía trên, tuy nhiên em ko biết anh tiếp tục ở cùng theo với cô tao và làm…”
Cô tao với chút phát biểu tránh việc lời nói, cắm lấy môi hồng và lo sợ e không yên tâm nói: “Anh Vũ Hào, cô tao là Hướng Thu Vân đấy, cô tao khi đầu mong muốn giết mổ bị tiêu diệt em đấy! Anh vẫn quên rồi sao…”
Khi nghe cho tới phía trên, Hướng Thu Vân ko ngoài nhíu mi, cúi đầu im thin thít chỉnh chu lại áo xống của tớ, tiếp sau đó thì vực lên và từng bước một rời khỏi ngoài.

“Có thể tách rời khỏi không?” Cô đứng ở sau sống lưng nhị người bọn họ và nhẹ dịu lên giờ.

Giang Hân Yên ngước đầu lên và nom thanh lịch cô, vẻ mặt mày khổ cực nói: “Hướng Thu Vân, cô ghét bỏ tôi vì vậy, nhị năm vừa qua cô sợ hãi tôi vẫn ko đầy đủ sao? Tại sao rời khỏi tù rồi lại xuất hiện tại ở tức thì trước mặt mày công ty chúng tôi thế? Rốt cuộc cô mong muốn thực hiện cái gì…”
Nhìn thấy sắc mặt mày của Hướng Thu Vân khẽ thay cho thay đổi, Hạ Vũ Hào nhướng mi và lên giờ ngắt lời nói của Giang Hân Yên: “Là tôi cho tới cô tao cho tới Club Mộng Hương.


“Anh Vũ Hào?” Giang Hân Yên sững sờ, với chút khó khăn tin: “Tại sao?”
Hạ Vũ Hào nom lấy Giang Hân Yên và chế nhạo nói: “Anh em mái ấm những người dân nhượng bộ như thường rất quí căn vặn tôi tại vì sao về yếu tố mướn người gì nhỉ? Sao nào? Nhà bọn họ Hạ mong muốn người sử dụng người gì rồi cũng rất cần được report với mái ấm bọn họ Giang sao?”
Hướng Thu Vân ngước đầu lên nom lấy Giang Hân Yên, đấy là chuyến thứ nhất nhị người gặp gỡ nhau vô 2 năm sau.

Cô để ý lấy Giang Hân Yên, nước ngoài trừ cây nạng bên trên tay rời khỏi thì Giang Hân Yên ko không giống là bao đối với nhị năm vừa qua, vẫn chính là tầm dáng nom như 1 nàng công chúa nhỏ nhỏ nhắn yếu ớt ớt.

Xem thêm: nguyên tác như ý truyện

Nhưng cô thì thê thảm vô nằm trong, tự động bản thân cười cợt chế giễu: “Giang Hân Yên, nhị năm vừa qua là ai sợ hãi ai, cô cho tới lúc nào mới nhất nói theo cách khác rời khỏi thực sự đây?”
“Cái gì?”
Sắc mặt mày của Giang Hân Yên trở thành white bệch, cắm chặt môi và khóc lóc: “Hướng Thu Vân, tại vì sao cho tới giờ đây vẫn còn đó nguỵ biện? Rốt cuộc tại vì sao cô lại nỡ mong muốn giết mổ bị tiêu diệt tôi như vậy?”
Rốt cuộc là ai ko biết hối hận lỗi đây? Hướng Thu Vân ko thèm giành cãi với cô tao, cho tới dù là giành chấp thế nào thì Hướng Thu Vân đã và đang ngồi 2 năm tù và mất mặt một chiếc chân cũng chính là chuyện đành rằng rồi, ai tiếp tục tin yêu cô chứ?
Chỉnh chu lại cỗ ăn mặc quần áo lau chùi và vệ sinh bên trên người, cô hững hờ nhún vai: “Đã 2 năm trôi qua loa rồi, tôi không thích phân loại chính sai với cô.

Bây giờ tôi vẫn còn đó việc nhằm thực hiện, ko nhiều chuyện nhị người nữa.

Sau Khi phát biểu kết thúc, cô cút vòng qua loa bọn họ và tách ngoài căn chống.

Hạ Vũ Hào nom lấy bóng sống lưng của cô ý, vô đôi mắt hiện thị một ý suy nghĩ khó khăn hiểu.

Giang Hân Yên bắt gặp rõ ràng toàn cỗ biểu cảm của anh ý, với cùng 1 nỗi không yên tâm kể từ trong tâm địa dơ lên.

Xem thêm: phụ thân chết trận đã trở lại

Cô tao vươn tay rời khỏi đem lấy cánh tay của anh ý, nỗ lực làm cho bản thân nom nhu mì vô tội:
img.


Truyện tiến công dấu

Nhấn nhằm coi...

Truyện đang được đọc

Nhấn nhằm coi...