sau khi pháo hôi biến thành ngốc nghếch

Chương 19 Tiết mục người nghiệp dư.

Ánh mặt mũi trời xuyên thấu qua chuyện hành lang cửa số sát khu đất sáng sủa ngời, Tuyên Triết ngồi đem sườn lưng lại, loại bóng phác hoạ họa tầm dáng anh giá thành lùng như tách thoát ra khỏi tia nắng tư phía, dường như tương đối giá rét áp lực.

Bạn đang xem: sau khi pháo hôi biến thành ngốc nghếch

Nhà cũ vừa vặn gọi điện thoại cảm ứng thông minh cho tới bảo anh vào ngày cuối tuần tách thời giờ về bên ăn bữa cơm trắng.

Ăn loại gì? Nhìn thấy mặt mũi người phụ phái nữ bại thì anh đã mất ham muốn thức ăn, quan trọng đặc biệt Lúc bà tớ cụp mi rũ đôi mắt phục dịch ông già nua, Tuyên Triết luôn luôn người sử dụng không còn sự tu chăm sóc của phiên bản thân ái mới mẻ cố nén ko trào phúng, năm bại điệu cỗ bà tớ tự cao ngạo mạn cao bồi trên phố sau khoản thời gian trở nên phái nữ người sở hữu ngược lại sự thanh trang như được kích phân phát vô xương cốt, một chiếc nhăn mi một nụ mỉm cười đều làm theo u anh.

Liếc thôi cũng xấu số rất rất lâu.

Điện thoại nội cỗ vang lên, Tuyên Triết nhanh gọn lẹ xoa xoa thân ái mi gửi lịch sự nhận: “Làm sao vậy?”
Tào Nam Du khẽ nói: “Tuyên tổng, Văn Sương cho tới.


Tuyên Triết với chút buồn phiền, “Chiều ngày qua cậu tớ về ko báo lại sao?”
Đề cập cho tới việc này, Tuyên Triết với tương đối bất thần, dựa trên kịch phiên bản, tối thiểu là dựa trên kịch phiên bản trước bại của Văn Sương, có lẽ rằng cậu tớ cần vờ vịt yếu ớt ớt tía ngày, khóc sướt mướt tía ngày, với thế nào thì cũng cần nhằm người xem biết và nhận không còn sự ưng ý mới mẻ xuất viện tuy nhiên ko Văn Sương như được lắp đặt tăng máy mô tơ, ý thức Phục hồi được chút thì về công ty lớn đi làm việc, ngày ấy ở cơ sở y tế, sau khoản thời gian Tuyên Triết tách lên đường ko quay trở lại, anh tò mò mẫm và kiên trì cùng theo với lưu giữ ở một cường độ riêng rẽ, qua chuyện rồi thì không còn.


“Anh phát biểu đã có được ko đấy?” Trong điện thoại cảm ứng thông minh vang lên giờ đồng hồ người nào là bại nhỏ giọng thúc giục giục.

Tâm trạng Tuyên Triết vừa vặn rồi tương đối xoàng xĩnh tuy nhiên ko biết vì như thế sao nghe một câu như vậy tự động hóa tưởng tượng nhì đôi mắt Văn Sương trông mong như 1 chú cun cút nhỏ khiến cho anh với hào hứng, loại cậu này không ngại thao tác lại chạy cho tới tìm hiểu bản thân thực hiện gì?
“Ừm, mang lại cậu tớ vô lên đường.

” Tuyên Triết trầm giọng.

Cửa văn chống được đẩy rời khỏi nhẹ dịu, Văn Sương chũm theo đuổi một chiếc vỏ hộp món ăn vô tay, cỗ dạng thiệt cẩn trọng quan trọng đặc biệt kiểu như chú cun cút teo rụt ở góc cạnh tường, chỉ hóng một góc nhìn giá thành lùng của Tuyên Triết vứt cho tới, tức tốc xứng đáng thương vô nằm trong tuy nhiên cất cánh lên đường.

“Định ăn cơm trắng tại đoạn tôi?” Anh căn vặn.

“Không phải!” Văn Sương bước nhì bước tiến bộ lên bịa đặt vỏ hộp món ăn lên bàn còn tương đối đẩy về phía trước: “Tôi đoán anh còn ko nên ăn những gì nên tôi cho tới đem cơm trắng.


Cuối nằm trong Tuyên Triết phát âm hiểu sự nịnh hót nọt lòi ra bên trên khuôn mặt mũi cậu: “Để cảm ơn?”
Văn Sương vỗ tay một cái: “Chứ còn gì nữa?”
Tuyên Triết nom chằm chằm vỏ hộp cơm trắng vài ba giây, cậu kế tiếp tiếng ồn ào ở mặt mũi tai anh: “Hộp món ăn là tôi mới sắm được xài độc ở nhiệt độ phỏng cao, cọ tinh khiết mươi bao nhiêu phen, vô nằm trong tinh khiết sẽ! Nguyên liệu nấu bếp cũng tươi tắn mới mẻ nhất……” Không đợi cậu phát biểu đoạn, anh vẫn nhẹ dịu ngước đôi mắt khiến cho cun cút nhỏ tức tốc rụt rụt cổ, đứng lịch sự mặt mũi yên lặng.

Vừa khi Tuyên Triết ngay lưng trở xuống, món ăn ở căn tin yêu với chút không phù hợp khẩu vị, mùi vị của bữa cơm trắng sáng sủa ngày ấy lại trở lại khiến cho anh ko thể ko tin vào tay nghề ngỗng của cậu, tầng bên trên nằm trong của vỏ hộp món ăn phủ bao nhiêu miếng cá hồi sushi, xung quanh thân ái được quấn mụn nhọt muối hạt vàng óng ánh, tầng bên dưới với công suất lưu giữ rét mướt, tách bóc rời khỏi xông vô mũi là hương thơm thịt, thịt kho tàu và rau xanh muống xào chay còn tăng một trong những phần rau xanh trộn dưa con chuột, ko phải hoa mỹ xứng đáng nhằm phát biểu tuy nhiên đơn giản chút thức ăn thông thường ngày, lại khiến cho anh khan hiếm Lúc với khẩu vị.

Văn Sương thấy Tuyên Triết chũm lấy cái đũa thì biết với kỳ vọng.

Cũng ko uổng công cậu ngăn chặn góc nhìn u oán thù của gia chủ tóm lấy chiếc chìa khóa vô tòa nhà bị khóa tiếp sau đó buổi sáng sớm 6 giờ thức dậy sẵn sàng.

“Thế Tuyên tổng anh ăn lên đường, tôi trở về trước.

” Văn Sương nắm rõ rộng lớn ai không còn cơ hội tạm dừng đúng vào khi.

Tuyên Triết lại lạnh nhạt nom qua: “Hết rồi?”
Văn Sương: “Hả?”
“Tôi cứu vớt cậu một mạng tuy nhiên cậu đem với bữa cơm trắng là đoạn rồi?”
“Thế…… Hai bữa nhé?”
“Đưa đầy đủ tuần này lên đường rồi bàn sau.

” Tuyên Triết gắp từng miếng thịt kho tàu đặt tại bên trên cơm trắng, loại tầm dáng “Ngươi quỳ thỉnh an được rồi đấy”, Văn Sương coi thường bỉ thiệt vĩ đại ở trong tim tuy nhiên bên trên mặt mũi vẫn nghe gì thực hiện nấy: “Vâng! Như anh tấp tểnh đoạt, thế anh cứ kể từ từ ăn.


Ra ngoài văn chống, cậu ngửng đầu bắt gặp vẻ mặt mũi Tào Nam Du sâu sắc xa cách khó khăn hiểu.

Xem thêm: một đời sủng nịnh

Lợi kinh hoảng đấy…… Hiểu được cơ hội bắt lấy trái khoáy tim một người con trai thì trước tiên cần bắt được bao tử anh tớ, được việc đấy!
Văn Sương cảm nhận thấy cực kỳ khó khăn đạt cho tới nằm trong tần số với mạch óc thư ký Tào nên ko chia sẻ miễn mang lại đối phương thổ lộ câu nói. kinh người khiến cho bản thân dẫm mìn cho tới bị tiêu diệt khϊếp, trước lúc vô cầu thang máy với người kể từ bên phía trong rời khỏi cho tới, nhanh chóng như năng lượng điện chớp, còn nếu như không cần thấy được cặp giầy gót cao black color bại, Văn Sương cực kỳ thiếu tín nhiệm người này dẫm lên Phong Hỏa Luân, cô nàng ra bên ngoài được vài ba bước nhường nhịn như xem xét cho tới đồ vật gi, quay trở lại ko hề với trang nhã tránh mặt tuy nhiên nom trực tiếp chằm chằm vô cậu mà đến mức toàn thân ái cậu dựng phần lông tơ, khi ham muốn lên giờ đồng hồ ngăn chặn thì cô tớ lòi ra một nụ mỉm cười quỷ dị rồi lên đường như ‘Bay’ nhắm đến văn chống Tuyên Triết.

Văn Sương: “……”
Cô gái này là kẻ thay mặt đại diện cốt yếu – nằm trong hạ của Phùng Đào, thương hiệu là Chu Liên dẫn dắt rời khỏi một hình họa đế một hình họa hậu, tu dưỡng rời khỏi người mới mẻ cực mạnh, khoáng sản mối liên hệ một đụn, hăng hái thương cảm công tác làm việc vượt mặt cả hăng hái thương cảm sinh mệnh, mới gần đây bên trên forums công ty lớn với tương quan cho tới quan hệ thân ái Tuyên tổng và cậu chàng thông dịch chung cư, Chu Liên cũng có thể có coi, hình họa chụp của Văn Sương đã biết thành lột rời khỏi kể từ lâu, tuy nhiên đó là công ty lớn vui chơi nên thực hiện bao nhiêu loại bại càng với hiệu suất, Chu Liên với tuyệt vời trước tiên với Văn Sương ko tệ, hợp ý đôi mắt cô nhất là cặp đôi mắt bên trên hình họa chụp giấy tờ căn cước cần phát biểu là vô trẻo quý giá vô giới vui chơi.

Tuy cô là nằm trong hạ của Phùng Đào tuy nhiên uy danh ở công ty lớn ko thấp, một không nhiều quyết sách tương quan cho tới cây rụng gia sản công ty lớn rất có thể thẳng report với Tuyên Triết, rất có thể thấy được năng lượng cô mạnh mẽ và uy lực như nào là.

Lần này Chu Liên cho tới tìm hiểu Tuyên Triết, nước ngoài trừ phát biểu một câu hình họa đế Bạch Cập xuất nước ngoài huấn luyện và giảng dạy sâu sắc thì công ty lớn lại đẩy rời khỏi một kỳ mới mẻ của show vui chơi, kỳ này không giống với gameshow quá khứ, tuy rằng rằng mời mọc một đụn minh tinh nghịch nổi tiếng và gia thế tuy nhiên cũng tham gia một không nhiều yếu tố mới mẻ mẻ, ví như mời mọc người nghiệp dư lên đài, đương nhiên, loại gọi là “Người nghiệp dư” sau sườn lưng vẫn đang còn tương tác ràng buộc nghiêm ngặt với tư phiên bản, mặc dù sao cũng là vì Quyền Nhất đưa đến, một Lúc tung ra hót hòn họt thì đến thời điểm đấy thăng chức cực kỳ nhanh chóng cũng ko cần ko thể.

Mà Chu Liên thực hiện một người “Tạo thần”, vẫn miễn kháng với thủ đoạn thiết lập nhân cơ hội rối loàn bừa bãi vô giới kể từ lâu, cô đem kệ những nghiền buộc chen vô kể từ bên phía ngoài tuy nhiên phen này nằm trong hạ Trần Tông của cô ấy mong muốn lên tiết mục, là chồi đẹp nhất mới mẻ của Chu Liên, căn phiên bản công ty lớn cần thiết đẩy rời khỏi người nghiệp dư cần thiết nhất rất cần được với lý lịch thật sạch, ko bám líu cho tới chuyện hư hỏng hư hỏng, tăng trưởng đi qua sảnh khấu rồi lại xuống bên dưới, thực hiện nền chất lượng mang lại Trần Tông và hộ giá bán hộ vệ.

Nghĩ cho tới vấn đề bên trên forums, Chu Liên gặm chặt răng, thổ lộ phát minh thực sự.

“Cô ham muốn mang lại Văn Sương lên tiết mục?” Tuyên Triết với tương đối bất ngờ: “Vì sao?”
“Vì là kẻ của công ty lớn, ko bịa đặt chân vô giới vui chơi, dung mạo qua chuyện cửa ngõ và cực kỳ vừa ý tôi.

” Chu Liên phát biểu 4 tư chữ sau vô nằm trong dõng dạc, thiệt rời khỏi lặng lẽ để ý sắc mặt mũi Tuyên Triết, cảm xúc đỉnh đầu như đang được treo một cây tìm hiểu rộng lớn, chỉ nom coi Tuyên tổng với nguyện ý cho tất cả những người hay là không, tốt nhất có thể là nguyện ý, ko thì nằm trong lắm cô bị mắng một trận tuy nhiên rất có thể thân thiết bắt gặp người được buôn chuyện cũng xứng đáng giá!
Chủ yếu ớt là hương thụ Tuyên tổng tức giận vì như thế hồng nhan, ha ~ chắc chắn cực kỳ tuấn tú, ngày thông thường anh tớ giá rét như băng, ko chạm vô tình thân như siêu bay hồng trần còn hiện nay rốt cuộc bắt gặp một ……
“Được, cô coi rồi thực hiện lên đường.

” Tuyên Triết trầm giọng.

Chu Liên đang được tưởng tượng đùng một phát yên ổn bặt, như đang được đập CP đập 50% bị nghiền giới hạn ngang, mồm đắng chát, cầm tay cứng đờ.

Chu Liên hít sâu sắc một hơi: “Vâng.


Má…… tình báo với lầm không? Không thấy Tuyên tổng nhằm bụng Văn Sương bao nhiêu?
Chu Liên đem lòng nghi vấn, tiếp sau đó rời khỏi cửa ngõ sau khan hiếm Lúc phát biểu vài ba câu với Tào Nam Du, nhì người tuy rằng ngày thông thường chia sẻ rất ít lắm tuy nhiên thuộc sở hữu loại quân tử chi kí thác nhạt nhẽo như nước tuy nhiên hương thụ cho nhau, một phía với việc thì một phía không giống cũng ko quan ngại vớt một phen.

Nghe Chu Liên mô tả đoạn, sắc mặt mũi Tào Nam Du càng tăng biến chuyển ảo vô thông thường, anh tớ nom văn chống, hạ giọng: “Lúc cô lên đường vô với bắt gặp loại vỏ hộp món ăn bên trên bàn Tuyên tổng không?”

Chu Liên hồi ức một chút: “À, với thấy.


“Cơm trưa vì thế Văn Sương đem tới, Tuyên tổng ăn đấy.

” Tào Nam Du kể từ tốn phát biểu từng câu từng chữ, như 1 vị lão thần đi mọi nơi nom lén rời khỏi một kín đáo động trời.

Chu Liên tức tốc bao phủ mồm lại.

Tào Nam Du kế tiếp bạo kích: “Tuyên tổng còn phát biểu bảo Văn Sương kế tiếp đưa……”
Chu Liên: “Bọn chúng ta bao phủ lấp liếm sâu sắc thật……”
Văn Sương trong thời điểm tạm thời thiếu hiểu biết nhiều sâu sắc hay là không sâu sắc, chiều tối bị Phương Túc đem theo đuổi lên đường bắt gặp Chu Liên, nghe đối phương thuyết minh ý vật cho tới, Văn Sương với chút ngốc, bảo cậu lên tiết mục?
“Đúng vậy, đó là loại đi qua sảnh khấu, đứng ở ở bên cạnh Trần Tông, tốt nhất có thể nằm trong anh tớ kiến thiết một không nhiều tiết mục sôi động khoảng không gian.

” Chu Liên mỉm cười phát biểu.

Văn Sương: “Bầu ko khí? Bầu không gian gì?”
Chu Liên: “Suиɠ sướиɠ, nhẹ dịu, rất có thể thực hiện người coi ôm bụng mỉm cười vĩ đại.

Xem thêm: truyện nữ hoàng làm dáng


Phương Túc nhíu mi, sao nghe tương tự biểu diễn viên hài thế? Nói rời khỏi thì Trần Tông mang tên tuổi tác rộng lớn vì vậy sao? Mà bảo thông dịch mặt mũi người Tuyên tổng đi làm việc nền.

Văn Sương cực kỳ ham muốn kể từ chối, cậu không tồn tại nhiều thời hạn chỉ ham muốn tìm hiểu chi phí thiệt nhiều, lên đường tiết mục thì chuyên nghiệp cần thiết mon này sẽ không có……
Nhưng Chu Liên lên đường một nước cờ cao thâm, cô vẫn khảo sát tình hình mới gần đây của Văn Sương kể từ lâu, tung rời khỏi một câu nói. dụ hoặc cực kỳ đại: “Có chi phí.


Hai đôi mắt Văn Sương tức tương khắc lan sáng: “Bao nhiêu?”
Chu Liên khoa tay múa chân rời khỏi vệt một động tác, Văn Sương hít nhẹ nhàng một tương đối, phen này góc nhìn kiên tấp tểnh tương tự thấy được chiến hữu sinh tử: “Tôi đi!”