Chương 117: Đáng Đời
Tuy Lý Hoa nom khá gầy nhom gò.
Nhưng cứng cáp là vì vẫn quen thuộc tấn công người nhiều năm nên loại tát này của cô ấy tao cũng đầy đủ làm cho đời khu đất con quay vòng, nhì mặt mũi tai đều là giờ ù ù.
Trước mặt mũi Chu Chu, Lý Hoa tức phẫn nộ đến mức độ ko thưa lên lời nói.
Cô ấy cũng ko nghe rõ ràng.
Khi đang được nhập cơn mê mẩn.
Cửa bay hiểm vẫn ngỏ.
Cô ấy vô thức nom qua quýt, khoảnh xung khắc thấy sự xuất hiện nay của Cố Kiều Niệm, cô ấy tức tốc sững người lại.
Lý Hoa cũng giật thột kinh khủng hãi.
Nhưng cô tao ko kinh khủng Cố Kiều Niệm cho tới vậy.
Suy cho tới nằm trong thì Cố Kiều Niệm cũng chính là người nhưng mà cô tao từng bắt nạt.
Cho cho dù giờ đây vẫn bay ngoài sự kiểm soát của đám người Dương Tuyết lên đường chăng nữa thì hoàn toàn có thể lợi kinh khủng đến mức độ cho tới nào là được chứ?
“Cô cho tới đúng vào lúc lắm… tôi ngoài cần…”
Cô tao ôm chặt hai tay, thưa tránh việc lời nói.
Thấy Cố Kiều Niệm ko liếc đôi mắt nom Chu Chu nhưng mà lên đường trực tiếp cho tới điểm cô tao.
Trong lòng Lý hóa khẽ thở lâu năm.
Vô thức lùi một bước về hâu phương.
Cố Kiều Niệm hất chai rượu chát đỏ ối về phía Lý Hoa.
“A!”
Lý Hoa hãi kinh hét lên, bám theo phiên bản năng giơ tay lên nâng.
Chai rượu chát vỡ tan.
Chất lỏng red color với những miếng thủy tinh anh rơi đẫy bên trên mặt mũi của Lý Hoa.
“Kiều Kiều!”
Lúc này Chu Chu mới nhất đem phản xạ.
Vội vàng lao cho tới, lưu giữ chặt Cố Kiều Niệm.
“Cút ra bên ngoài.” Cố Kiều Niệm ném nửa chai rượu vỡ còn sót lại nhập tay lên đường, ném cái áo khóa ngoài cho tới Chu Chu, tiếp sau đó cuống quýt vàng nói: “Chị tiếp tục tính bong với em sau.”
Chu Chu trước đó chưa từng phát hiện ra vóc dáng hung hãn vì vậy của Cố Kiều Niệm.
Cô ấy rùng bản thân kinh khủng hãi: “Kiều Kiều, em không vấn đề gì đâu, tất cả chúng ta ko thể gϊếŧ người được, lên đường thôi.”
“Đi ra!” Cố Kiều Niệm tức phẫn nộ hét lên.
Chu Chu lại rùng bản thân đợt tiếp nhữa, rồi vắt cái áo khóa ngoài z1 của Cố Kiều Niệm, xoay đầu bước từng bước ra bên ngoài.
Ngoài cửa ngõ.
Tư Bắc đứng ở cơ, không thể tinh được nom Chu Chu: “Cô ấy đang khiến gì vậy?”
Toàn thân thiết Chu Chu cứng đờ, thay đổi cũng cảm nhận thấy khó khăn khăn: “Anh Tư, chút nữa cứng cáp nên nhiều chuyện anh rồi.”
Lý Hoa sững sờ.
Choáng váng té xuống khu đất.
Vừa rồi cô tao vẫn dứt khoát người sử dụng cánh tay nhằm ngăn lại.
Nếu ko cứng cáp giờ đây đầu cô cũng nát nhừ bét rồi.
“Cố Kiều Niệm, cô điên rồi sao? Cô dám tấn công lén tôi? Tôi tiếp tục báo công an, tôi tiếp tục chỉnh bị tiêu diệt cô!” Lý Hoa hét lên.
Cố Kiều Niệm khẽ động đậy cổ.
Cô bước cho tới nhanh chóng như cơn dông, tóm lấy tóc của Lý Hoa, kéo cô tao kể từ bên dưới khu đất lên.
“Đây là hùn Chu Chu hoặc cô phía trên.”
Vừa dứt lời nói, cô ngay tắp lự cho tới Lý Hoa vài ba loại bạt tai.
“A!”
Lý Hoa kêu gào khan cổ.
Cửa bay hiểm cơ hội âm rất tuyệt.
Nhưng Lý Hoa kêu gào vượt lên trên to lớn khiến cho ở nhập chống ăn cũng hoàn toàn có thể nghe thấy.
Anh ấy cuống quýt vàng tiếp cận.
Tư Bắc nom một ít tiếp sau đó vẫy tay với chúng ta, nhân viên cấp dưới công tác làm việc cô nom tôi, tôi nom cô, rồi lùi về hâu phương.
Trời nhưng mà sập thì chúng ta kháng làm thế nào được.
Nhưng cậu Tư Bắc phía trên hoàn toàn có thể kháng nâng được đó!
Bên nhập.
Cố Kiều Niệm tóm lấy tóc của Lý Hoa, Lý Hoa liều mình mắng chửi cô, tuy nhiên cô nhường nhịn như ko hề nghe thấy, rét lùng hỏi: “Ảnh gì cơ?”
Lý Hoa vùng vẫy nhập vô vọng.
Cố Kiều Niệm đẩy cô tao nhập tường, nhặt nữa tay chai vỡ kể từ bên dưới khu đất lên, kề nhập cổ cô ta: “Tôi chất vấn cô, hình họa gì?”
Lý Hoa vô nằm trong hoảng kinh khủng.
“Tôi nói! Tôi nói! Cô quăng quật đặc điểm này xuống lên đường đã!”
Cố Kiều Niệm ko thèm nghe cô tao nói: “Nói!”
“Chuyện là… là nửa năm trước đó, Dương Tuyết đem bảo Chu Chu lấy sách vở cho tới buổi họp của bọn chúng tôi… Em trai tôi khi cơ tợp vượt lên trên chén… trí nhớ trở thành mơ hồ!”
Lúc cô tao thưa những lời nói này, cô cảm biến được rõ rệt khá thở của Cố Kiều Niệm ở lân cận càng ngày càng rét.
Lạnh đến mức độ hoàn toàn có thể ngừng hoạt động được người không giống.
“Nhưng cuối cùng cậu tao không thành công, suýt chút nữa Chu Chu đã cho tới cậu tao tuyệt tự động, tiếp sau đó chạy mất!” Lý Hoa nhanh gọn lẹ thưa.
Cố Kiều Niệm nghiến chặt răng kèn kẹt.
Với tính cơ hội của Chu Chu, gặp gỡ loại chuyện vì vậy chắc chắn sẽ không còn thể nhẫn nhịn, bám theo lý nhưng mà thưa cô ấy chắc hẳn rằng tiếp tục báo cảnh sát…
“Sau cơ thế nào?” Cố Kiều Niệm lại hỏi: “Các người còn khiến cho gì nữa?”
“Không nên tôi, là Dương Tuyết… Cô tao thưa em trai tôi vẫn còn đó nhỏ, ko thể ngồi tù được.
Cho nên mới nhất thưa với Chu Chu rằng nếu mà cô tao thực hiện rộng lớn chuyện thì về sau sẽ không còn bỏ lỡ cho tới cô.”
Cơn tức giận của Cố Kiều Niệm vẫn phụt lên tới mức đỉnh điểm.
Nói thiệt, trong cả tâm lý gϊếŧ người, cô cũng đều có luôn luôn rồi.
Nhưng sau khoản thời gian nghe Lý Hoa thưa những lời nói này.
Dường như trái ngược tim đang được sôi ngày tiết bị cái gì cơ bóp nghẹn lại, lý trí của cô ấy cũng phần nào là con quay quay về.
“Lý Hoa, cô nên nom cho tới rõ ràng kết viên của Dương Tuyết.
Bất kể ra làm sao, cô cũng tránh việc động nhập người của tôi!” Cố Kiều Niệm thưa từng chữ từng chữ: “Vừa rồi cô thưa với Chu Chu rằng cô ấy không tồn tại minh chứng nɠɵạı ŧìиɦ của cô ấy nên không?"
Khoảnh xung khắc cơ Lý Hoa sững người lại.
So với việc bị tấn công đập ở phía trên.
Thì việc phiên bản thân thiết là kẻ loại phụ vương bị vỡ lở càng điếm nhục rộng lớn.
“Vậy cô đoán coi, tôi đem hoặc không?” Cố Kiều Niệm chất vấn với vẻ đẫy chế nhạo.
Trái tim của Lý Hoa như vẫn phụt lên trong cổ họng.
Nỗi kinh khủng hãi vẫn vây chặt lấy cô tao.
Nha đầu bị tiêu diệt tiệt này rốt cuộc người là như vậy nào? Sao lại hoàn toàn có thể thay cho thay đổi cho tới nạt nộ người như vậy?
“Tôi ko nên là kẻ loại ba!” Một con cái cáo già cả như Lý Hoa sẽ không còn vì thế kinh khủng hãi nhưng mà nhằm lộ chân tướng tá ra bên ngoài, cô tao nhắm chặt đôi mắt lại, nghiến răng cho tới bị tiêu diệt nằm trong ko quá nhận!
“Cô ko nên người loại ba? Vậy giờ đây tôi tiếp tục gọi năng lượng điện cho tới bà Lãng được không?” Cố Kiều Niệm thưa mặt mũi tai với giọng đẫy mỉa mai: “Để bà ấy tức tốc lên đường coi căn chống kín đáo của cô ấy và ông Lãng, tôi nghe Dương Tuyết thưa, điểm cơ nhiều loại hoặc ho lắm, ko biết với tính cơ hội hung hãn của bà Lãng thì sau khoản thời gian phát hiện ra rồi mang đi châm một một lửa nhen nhóm cả căn chống ấy không?”
Lý Hoa hãi kinh ngỏ to lớn nhì đôi mắt.
“Đừng! Dương Tuyết vẫn thưa gì với cô?”
“Nhiều rộng lớn những gì cô những đấy.” Cố Kiều Niệm ném Lý Hoa xuống khu đất như ném một túi rác rưởi.
Bạn đang xem: nhật ký báo thù của ảnh hậu trùng sinh
Xem thêm: truyện phùng thanh
Sau cơ Cố Kiều Niệm liếc nom đồng hồ thời trang.
“Bây giờ là 1 trong những giờ, trước năm giờ, tôi mong muốn phát hiện ra thằng em trai khốn nàn của cô ấy thực hiện nhì việc.” Quý Kiều Nhiên rét lùng nói: “Đầu tiên là con quay một Clip thú nhận toàn cỗ tội trạng của tôi, loại nhì, sau khoản thời gian thú nhận tội trạng đoạn hãy tự động tát nhập mồm bản thân nhì ngàn loại.”
Cố Kiều Niệm ngừng lại một lúc
Sau cơ con quay rời khỏi nom Lý Hoa.
“Nếu như lúc trước năm giờ, tôi vẫn ko sẽ có được hoặc thiếu thốn mất mặt một chiếc tát thì tôi tiếp tục nằm trong những người dân cho tới điểm bị tiêu diệt.
Không đích thị, ko cứng cáp vẫn chính là nằm trong những người dân cho tới điểm bị tiêu diệt, dù rằng cô khiếu nại tôi tấn công cô lên đường chăng nữa thì có lẽ ai lúc biết được lý do ở phía đằng sau những cú tấn công ấy cũng tiếp tục đều thưa cô xứng đáng đời.
Tôi tiếp tục mất mặt chút chi phí bồi thông thường, còn những chuyện còn sót lại vẫn vậy.
Nhưng cô thì không giống, bà Lãng tiếp tục xé xác cô, khiến cho cô bị tiêu diệt không tồn tại điểm chôn.”
Lý Hoa nom Cố Kiều Niệm.
Trong bóng tối.
Người phụ nữ giới cao và xinh đẹp nhất nhường nhịn như vẫn trở thành một hung thần.
“Cô bị câm rồi sao? Mau vấn đáp đi!” Cố Kiều Niệm oi ruột chất vấn.
Lý Hoa khẽ rùng mình: “Cố Kiều Niệm, tôi ko hề đem ý xấu xa, tôi chỉ mong muốn ký hợp ý đồng với cô, cho dù cách thức đem khá rất rất đoan, tuy nhiên tôi…”
Không đợi Lý Hoa thưa không còn câu.
Cố Kiều Niệm đá cô tao, tiếp sau đó rét lùng tái diễn câu nói: “Trả lời nói.”
Lý Hoa teo người lại vì thế đau nhức.
Trước phía trên cô tao đã và đang từng bắt nạt người khác ví như vậy.
Không ngờ rằng…
Trong lòng Lý Hoa tràn ngập sự kinh khủng hãi và tủi nhục.
Cô tao kinh khủng rằng Cố Kiều Niệm tiếp tục đá cô tao đợt tiếp nhữa.
Vội vàng một vừa hai phải khóc một vừa hai phải trả lời: “Cô biết rồi, tôi tiếp tục tuân theo những gì cô thưa.”
Cố Kiều Niệm thở lâu năm một khá nói: “Chị Hoa, chị nên cảm nhận thấy hàm ơn vì thế những mánh khóe của chị ý đã trở nên em vạc hiện nay trước.”
Nếu như Chu Chu thiệt sự vì thế cô tao nhưng mà xẩy ra chuyện gì.
Cô tiếp tục làm cho Lý Hoa sinh sống ko vày bị tiêu diệt..
Bạn đang được phát âm truyện bên trên NetTruyen.com.vn
Bình luận