Chương 1695:
Lê Hương lừ đừ rãi ngẳng đầu: “Chưa trải qua quýt nỗi cực khổ của những người không giống, chớ răn dạy bọn họ sinh sống thiện, Tử Tiễn, em không thích răn dạy anh, anh mang trong mình một ngàn một vạn nguyên do trách móc chúng ta, Bác Mạc lạnh lùng sơ nhạt nhẽo, Dì Anh Lạc vắng vẻ mặt mày, bà nội ưu tiên với Tuân, vô chúng ta bất kể người này so với anh nhưng mà thưa thậm chí còn cũng ko vày Liễu Chiêu Đệ, chí ít… Liễu Chiêu Đệ từng toàn tâm toàn ý yêu thương anh.”
Bạn đang xem: nghịch tập sủng nhanh còn kịp full
“Đời trước thân thuộc tình thù oán ân oán, anh là kẻ không có tội nhất, cũng chính là người bị kinh rộng lớn nhát, thực hiện cha mẹ, Bác Mạc và dì Anh Lạc vắng vẻ mặt mày cả cuộc sống anh, về sau, cũng ko quay về.”
“Em ko cần mong muốn răn dạy anh vật gì, đứa trẻ em ra đi mái ấm gia đình phức tạp vô góc nhìn đều là quang quẻ, phần niềm hạnh phúc cơ là nương theo đuổi cả đời, nhưng mà đem vài ba đứa trẻ em, đang được người sử dụng đầy đủ đời trị lành lặn hét tuổi hạc thơ của chủ yếu bản thân, Tử Tiễn, em ko kỳ vọng anh trở nên loại người loại nhị, chấp niệm lớn số 1 nhân sinh thiệt rời khỏi là bỏ lỡ chủ yếu bạn dạng thân thuộc anh. em chỉ kỳ vọng về sau anh hoàn toàn có thể lần thời hạn lừ đừ bước đi của tớ lại, lừ đừ một chút ít nữa, phát âm test mẩu truyện của Bác Mạc và dì Anh Lạc, nghe một chút ít thanh âm chúng ta đánh dấu, tuy rằng là chúng ta trước đó chưa từng tham ô dự: vô nhân sinh của anh ấy, tuy nhiên anh, cũng chính là đau nhức nằm trong tiếc nuối lớn số 1 của chúng ta, nhằm dông xuân từng thổi qua quýt chúng ta, kể từ từ phất qua quýt mặt mày anh.”
Lê Hương không tồn tại ngẫu nhiên tư cơ hội cũng không tồn tại lập ngôi trường thưa vật gì với Mạc Tử Tiễn, quý khách Mạc gia, nước ngoài trừ cô Nhân Nhân, đều nợ đứa bé xíu này.
Trước Lúc chúng ta cút một tối, đang được nằm trong Mạc Từ Tước và Anh Lạc ăn tối sau cùng, tuy vậy Mạc Tử Tiễn thì sao?
Anh rời ngoài Mạc gia đang được thật nhiều năm, về sau… kinh rằng khó khăn quay trở lại nữa.
Đột nhiên nghe thưa tin yêu dữ của Mạc Từ Tước và Anh Lạc, khắp cơ thể Mạc Tử Tiễn đều là ngây ngây, ngô ngô, anh kỳ thực không tồn tại rất nhiều xúc cảm, tựa như một người máy, chạy vê, mang đến đên một giây trước.
Nghe được khẩu ca quyến rũ của Lê Hương, vô lồng ngực Mạc Tử Tiễn nhanh gọn nhấc lên tình thân, tình thân cơ cho tới hung mãnh nhưng mà kịch liệt, vô nháy đôi mắt chứa đựng anh.
Con ngươi đen ngòm vô trẻo rét lùng ấy vô thời xung khắc này, kể từ từ bốc tương đối, vươn lên là đỏ hỏn.
Ngoại trừ Cô Nhân Nhân, cô nàng trước đôi mắt này là kẻ loại nhị mang đến anh êm ấm.
Xem thêm: hôn nhân bất ngờ
Năm cơ gặp mặt điểm ngõ phố Đề Đô thực hiện mang đến anh liếc đôi mắt khó phai, kể từ cơ về sau cô ngay lập tức trở nên người ko thể thay cho thế được vô sinh mệnh anh.
Mạc Tử Tiến coi Lê Hương, song môi mỏng manh đóng góp mở: “Quán…”
Một giờ “Lê Hương” này còn còn chưa kịp gọi rời khỏi, đang được đem người tới: “Tử Tiễn, Lê Hương, nhị em đang được thưa gì đấy?”
Mạc Tuân cho tới.
Lời thưa cơ vô thanh nhưng mà nghẹn lại.
Lê Hương ngoái đầu coi lại, cô nghiêng loại đầu nhỏ: “Em thưa vài ba lời nói với Tử Tiễn, không tồn tại nói chuyện vật gì.”
*Ừ,” Mạc Tuân gật đầu, anh tiếp cận vươn bàn tay, lưu giữ bàn tay nhỏ Quán mượt như ko xương của Hạ Tịch trong tâm địa bàn tay bản thân, tiếp sau đó quan sát về phía Mạc Tử Tiễn: *Tử Tiễn, bên cạnh nhau xuống ăn cơm trắng tối đi!”
Xem thêm: tay súng bắn tỉa lạc về thời tam quốc
Từ tích tắc Mạc Tuân xuất hiện tại, tương đối nước và tia đỏ hỏn điểm lòng đôi mắt Mạc Tử Tiễn đang được lùi cút, phảng phất quyến rũ một xung khắc cơ đơn thuần ảo giác, anh lại phục sinh vẻ vô trẻo tuy nhiên rét lùng ngày thường: “Dạ, anh nhị, anh và chị dâu trở xuống trước cút, lát em xuống sau.”
Mạc Tuân cầm tay Lê Hương rời cút.
Mạc Tử Tiễn đứng bên trên khu vực coi bóng sống lưng chúng ta vươn lên là non, còn tồn tại bàn tay đan chặt nhau của chúng ta, vô tròng đôi mắt xẹt qua quýt vài ba phần âm u.
Bình luận