Chương 52
Trái tim Hạ Khuynh khẽ rung rinh lên một nhịp, khuôn mặt tuấn tú chợt mẩn đỏ.
Bạn đang xem: khuynh nhiên tự hỉ
Phó Tự Hỉ ko khi nào trình bày với anh chữ 'yêu' này, những lượt trước đó đơn giản cô cũng chỉ trình bày 'thích' anh.
Hôm ni được vơ yêu thương thổ lộ tình thương vì vậy, anh cảm nhận thấy xúc cảm bên phía trong cứ như đê vỡ tuy nhiên tuôn tràn đi ra.
Anh khẽ hắng giọng, xoay đầu nhìn cô để ý.
"Bé cưng, em đem biết đằm thắm yêu thương và mến không giống nhau ra sao không?" Phó Tự Hỉ gật đầu.
"Em biết chứ, anh so với em là 'yêu' và em cũng vậy, yêu thương anh."
Hạ Khuynh kìm lòng ko đậu siết chặt cô nhập lòng hung hăng nâng niu một phen.
"Bé cưng, lượt sau em cũng muốn rỉ tai nâng niu thì cần thông tin trước với anh một giờ đồng hồ nhé, nhằm anh còn tồn tại thời hạn tuy nhiên sẵn sàng tâm lý!"
Phó Tự Hỉ nối tiếp gật đầu, sau này lại thỏ thẻ nói: "Hạ Khuynh, em yêu thương anh, yêu thương anh cả đời!"
"... Cô bé nhỏ này! Em cần thông tin trước cho tới anh biết chứ!" Phó Tự Hỉ nhìn đi ra anh đang được khích động, mỉm cười khanh khách hàng.
Cho cho dù trước đó anh đối đãi với cô ra sao, cô ko quan hoài. Hiện bên trên anh yêu thương chiều cô, quý trọng cô, chỉ vì vậy đang được đầy đủ rồi!
Xem thêm: xuyên nhanh nữ phụ bình tĩnh chút truyện chữ
--
Dạo này tâm lý của Phó Tự Hỉ thiệt sự đặc biệt tốt!
Đã lâu rồi cô không tồn tại được rất nhiều người thân trong gia đình vây xung quanh kề bên tương tự như ngày hôm nay.
Bà nội Hạ nấu bếp đặc biệt cừ, hầu hết số nào thì cũng đều đã biết thực hiện, không dừng lại ở đó còn dùng đồ ăn thức uống sạch sẽ tự động gieo trồng bên trên miếng vườn trước sảnh, chính vì thế những thức ăn này cực kỳ thú vị và ngon mồm, lại rất hay cho tới sức mạnh.
Phó Tự Hỉ ko hề tuyển chọn ăn, số này cô cũng ăn một cơ hội đặc biệt ngon miệng khiến cho bà cụ cực kỳ hạnh phúc, lý tưởng mỉm cười đến mức độ ko khép mồm.
Còn về phần ông nội Hạ, ông cụ thông thường xuyên kể cho tới Phó Tự Hỉ nghe những chuyện thuở bé nhỏ của Hạ Khuynh.
Có một lượt, ông cụ kể thế này.
"Ta còn lưu giữ rất rõ ràng Khi thằng ranh con cái này lên đường mầm non, nhập lớp mang trong mình 1 cô bé nhỏ đặc biệt ngoan ngoãn ngoãn. Vậy tuy nhiên thằng nhóc đó lại ngứa đôi mắt, cứ xuyên suốt ngày lên đường trêu chọc bắt nạt con cái bé nhỏ. Thế là về sau cứ hễ họp mặt nó là con cái bé nhỏ lại khóc oe oe lên không ngừng nghỉ."
Phó Tự Hỉ nghe ông kể vì vậy, đem chút ngây ngốc.
Xem thêm: luan hoi nhac vien
"Kết ngược là gia sư chạy cho tới ngôi nhà tất cả chúng ta mắng vốn liếng, phụ thân nó giận dỗi quá tấn công cho tới nó một trận lưu giữ đời. Nghe nói tới sau thằng nhóc này còn tấp tểnh cho tới ngôi nhà người tao nài lỗi tuy nhiên ko gì cô bé nhỏ ấy đang được gửi tường rơi rụng rồi. Ai ya! Thế là này lại trưng đi ra khuôn phiên bản mặt mũi vừa vặn đen sạm vừa vặn thối xuyên suốt một thời hạn lâu năm cho tất cả ngôi nhà coi. Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, tao trông thấy thiệt sự là mỉm cười cho tới ko khép mồm lại được!"
Ông Hạ mỉm cười đang được đời hoàn thành thì trừng trị hiện nay Phó Tự Hỉ đem vẻ mặt mũi sầm uất, thế là ông cụ chợt rơi rụng hứng.
"Ta kể chuyện lúc còn bé nhỏ của ông xã con cháu, con cháu không thích nghe à?" "Cháu đang được nghe phía trên ạ."
Bình luận