hành trình theo đuổi vợ cũ của tổng tài bá đạo

"Mạc Thanh Phong, với những chuyện nếu như cậu ko thổ lộ, người không giống tiếp tục vĩnh viễn ko hiểu rằng. Nếu cậu yêu thương cô ấy thì nên rằng với cô ấy, chớ nhằm đến thời điểm thất lạc cút cô ấy, khi cơ ăn năn hận cũng muộn rồi"

Phải! Anh tớ ăn năn hận rồi. Nhưng đến thời điểm anh tớ thấy ăn năn hận thì người đàn bà này đã rời xa anh tớ mãi mãi. Anh tớ vẫn đặc biệt khổ cực, luôn luôn tự động dằn lặt vặt bạn dạng thân thuộc bản thân nhập trong cả quãng thời hạn cơ cho tới tận giờ đây. Là tự anh tớ, từng chuyện đều là vì anh tớ, vì như thế anh tớ nên Mộ Ninh Hinh mới nhất bị tiêu diệt.

Bạn đang xem: hành trình theo đuổi vợ cũ của tổng tài bá đạo

Anh tớ ăn năn lắm, ăn năn hận lắm. Hối hận vì sao khi này lại ko thể rằng mang lại Ninh Hinh biết là anh tớ yêu thương cô ấy, vì sao ko phân tích và lý giải rõ ràng với cô ấy là anh tớ bị hãm sợ hãi. Để rồi, nhằm rồi nhập một tối mưa tầm tã, Mộ Ninh Hinh vẫn quăng quật lại anh tớ nhưng mà rời cút mãi mãi. Cô bị tai nạn đáng tiếc giao thông vận tải Khi đi qua lối trong khi tín hiệu đèn đỏ, từ trần Khi đang làm việc trốn ngoài anh.

Lăng Tiêu ghi nhớ rất rõ ràng ngày hôm cơ, Mộ Ninh Hinh toàn thân thuộc bám tràn huyết ở hoi hóp trong thâm tâm anh, hai con mắt thâm huyền coi anh tràn tuyệt vọng nằm trong nhức lòng.

"Lăng Tiêu... điều khiển và tinh chỉnh tôi ăn năn hận nhất...đó là yêu thương anh. Nếu mang lại tôi một thời cơ nhằm lựa chọn lại, tôi vô cùng không thích gặp gỡ anh...cho dù có một lần".

Lời rằng ở đầu cuối của cô ấy như 1 cái gì cơ cứ ám ảnh lấy tâm trí anh, dày vò anh, từng giây từng phút từng giờ thường ngày đều khiến cho anh tớ nên đau nhức. Nếu như hoàn toàn có thể, anh tớ đồng tình tấn công thay đổi toàn bộ những gì nhưng mà bản thân với chỉ việc mang lại anh hội ngộ cô ấy một thứ tự thôi. Nếu như hoàn toàn có thể, anh tớ đồng tình đối tính mạng của con người của tôi khiến cho cô nàng ấy một đời an yên tĩnh. Nhưng tiếc thay cho, tất cả đều ko thể thay cho thay đổi.

"Lăng Tiêu..."

Tiếng gọi của Mạc Thanh Phong kéo Lăng Tiêu thoát ra khỏi những ám ảnh của quá khứ. Anh tớ nở nụ cười cợt phong lưu, hai con mắt thâm thúy thẳm ẩn lấp liếm những khổ cực phía bên trong quan sát về phía Thẩm Linh.

"Mạc Thanh Phong, cậu vô cùng chớ nhằm tương tự tôi".

Ý tứ thâm thúy xa vời rộng lớn đó là, cậu chớ nhằm sau đây nên khổ cực và ăn năn hận tương tự tôi giờ đây.

"Thôi, tôi cút trước. Không cần thiết dẫn, tôi tiếp tục khoá cửa ngõ hùn cậu. Cơ nhưng mà...xuân xài một xung khắc xứng đáng ngắn ngủi vàng. Haha..."

Lăng Tiêu cười cợt rộng lớn vỗ vỗ vai anh rồi rời cút. Mạc Thanh Phong coi theo đuổi bóng sườn lưng của cậu tớ, đơn độc vô nằm trong.

Bịch.

Một giờ trượt vang lên, Mạc Thanh Phong coi nhập chống ngay lập tức thấy Thấm Linh ở sóng sượt bên trên nền mái ấm lạnh giá. Anh vội vã vàng chạy cho tới hứng lấy cô, thời điểm hiện nay mới nhất biết khung người cô vẫn rét mà đến mức hoàn toàn có thể phỏng người.

Thẩm Linh cảm biến được sự đuối lạnh lẽo bên trên thân thuộc thể người con trai trước mặt mày, cả khung người nhỏ nhỏ bé cứ nỗ lực dựa sát nhập anh, trong cổ họng vạc đi ra những điều rằng đứt đoạn.

"Tôi...nóng...khó khăn Chịu đựng...tôi mong muốn...Ưm..."

Xem thêm: truyện phùng thanh

Đôi môi nhỏ nhắn bị ai cơ uy lực lúc lắc lấy, Mạc Thanh Phong cuồng nhiệt độ gậm nhấm bờ môi sexy nóng bỏng của cô ấy, lưỡi anh tách nhì hàm răng của cô ấy đi ra, đột nhập nhập phía bên trong từng ngỏ ngóc của vùng mồm người phụ phái đẹp. Anh mong muốn cướp không còn, mong muốn tước đoạt đoạt không còn những khá thở của cô ấy, anh mong muốn nó thuộc sở hữu anh, chỉ 1 mình anh.

Thẩm Linh bị anh hít cho tới suýt ngộp thở lại ko thể phản kháng, chỉ vạc đi ra những giờ rên nhỏ nhập trong cổ họng. Mạc Thanh Phong biết cô chuẩn bị hụt khá rồi ngay lập tức tức thời buông cô đi ra. Ngọc phụ phái đẹp của anh ý... ko biết phương pháp hít.

Thẩm Linh nỗ lực thay đổi, lại sở hữu chút lưu luyến không thích rời ngoài môi anh. Ánh đôi mắt cô coi anh còn tồn tại thuộc tính uy lực hơn hết xuân dược tạo cho dục vọng trở khung người anh chính thức trỗi dậy. Anh vẫn khắc chế, vẫn kiềm nén rất mất thời gian, rất mất thời gian rồi. Từ ngày cô vứt đi, anh ko ngay sát phụ phái đẹp.

Mạc Thanh Phong coi Thẩm Linh tự hai con mắt rét phỏng, hàm răng anh nghiến chặt tạo nên những giờ ken két không dễ chịu. Bàn giấy tay lớn rộng lớn vuốt lại mái đầu rối bám nhập khuôn mặt xinh đẹp mắt cơ, lại xoa xoa song má mẩn đỏ của cô ấy tràn tham lam luyến.

"Dạ Thẩm Linh, em với biết tôi ghi nhớ em nhiều thế nào là không?"

"Ưm...tôi...nóng".

Thẩm Linh lại dựa sát nhập anh, khuôn mặt cô dụi nhập lòng anh, bàn tay nhỏ nhắn vòng đeo tay bao bọc lấy khung người anh, thiệt tự do thoải mái.

Một lực uy lực bao bọc lấy khung người cô bịa xuống chóng, ở phủ lên khung người cô, môi mỏng dính lại tham lam lam hít xuống như mong muốn nuốt hoàn hảo khuôn mồm xinh xẻo của cô ấy. Nụ hít rét phỏng, điêu luyện của anh ý như mong muốn trừng trị cô, khi uy lực sở hữu, khi dịu dàng êm ả nâng niu, anh hít cô tự toàn bộ những nỗi ghi nhớ anh dành riêng cô nhập trong cả sáu năm vừa qua.

Thẩm Linh bên dưới thân thuộc chỉ biết rên rỉ trước nụ hít đòi hỏi mạng của anh ý, hai tay cô cứ bao bọc lấy tấm sườn lưng trần của những người phía bên trên, vuốt ve. Môi lưỡi nhì người quấn lấy nhau, tràn rét phỏng ngọt ngào và lắng đọng lại dịu dàng êm ả domain authority diết, nụ hít rất mất thời gian đặc biệt thâm thúy...

Mạc Thanh Phong đột ngột tạm dừng, ánh ngây ngốc coi người phụ phái đẹp bên dưới thân thuộc bản thân, lòng anh ngay lập tức cuồng cuộn khơi dậy. sát sát nhập tai cô, anh chất vấn cô tự giọng khàn khàn tràn nam tính mạnh mẽ mị hoặc, lại sở hữu chút phong lưu thoáng đãng.

"Thẩm Linh...em với ghi nhớ tôi không?"

"Ưm...Thanh...Phong. Tôi... ừm...Em ghi nhớ anh, đặc biệt ghi nhớ anh".

Xem thêm: xuyên nhanh nữ phụ

_________☘️☘️

🌳🌳CÁC BẠN ĐỌC GIẢ YÊU QUÝ! GHÉ THĂM TRUYỆN THÌ CHO VY XIN MỘT LIKE MỘT COMMENT VÀ MỘT LƯỢT THEO DÕI CỦA MỌI NGƯỜI NHÁ! ĐỂ VY CÓ ĐỘNG LỰC RA CHAP MỚI 😊😊

ĐẦU TUẦN CÓ PHIẾU VOTE RỒI. CÁC BẠN QUÝ VY VÀ YÊU THÍCH TRUYỆN THÌ VOTE CHO VY NHA 😊😊 CẢM ƠN RẤT NHIỀU Ạ ❤️❤️❤️