Mạnh Lan Đình thời điểm hiện nay rốt cuộc cũng hiểu ý đồ dùng của Phùng Khác Chi.
Cô xoay mặt mày cùng nam giới nhân trẻ em tuổi tác tư đôi mắt coi nhau, tâm trí rỗng tuếch trống rỗng, tức thời mất mặt phản xạ, một lúc sau mới nhất hồi thần lại.
Bạn đang xem: hải thượng hoa đình
Cô coi thông thoáng qua quýt cửa ngõ rộng lớn hotel lần tiếp nữa, huyết sắc nhị gò má kể từ từ hạ xuống.
Phùng Khác Chi coi chằm chằm cô, khóe môi đem theo gót ác ý, tái diễn một lượt nữa: "Mạnh tè thư, nghe thiếu hiểu biết nhiều sao?"
"Nếu ko nguyện ý, giờ đây trình bày một giờ, vẫn còn đấy kịp."
Mạnh Lan Đình trầm khoác.
"Vậy ngay lập tức mang lại tôi xuống!"
Phùng Khác Chi xuống xe pháo, 'phanh' một giờ, tạm dừng hoạt động xe pháo lại.
Hoặc tự lực quá rộng, Mạnh Lan Đình cảm nhận thấy thân thiết xe pháo cũng đều có chút rung lắc lư Từ đó.
Khách sạn trước khi quen thuộc, người lưu giữ cửa ngõ quan sát Phùng Khác Chi, vội vã vàng hé mặc dù rời khỏi chạy cho tới, lấy dù che bên trên đầu hắn, chủ yếu bản thân thì bên phía ngoài bị ẩm ướt, mỉm cười vô nằm trong quan tâm.
"Phùng công tử, lâu rồi ko gặp gỡ, ngài đang được đến! Cơn bão táp tối ni ở đầu cuối cũng thổi ngài cho tới đây! Ngài mau nhập, chớ nhằm vướng mưa. Tôi ngừng xe pháo mang lại ngài!"
Phùng Khác Chi lấy dù nhập tay hắn, tay không giống kể từ vào trong túi lôi ra một cộc chi phí boa, trả tới: "Tầng tối đa."
Khóe đôi mắt người lưu giữ cửa ngõ sớm đang được thông thoáng coi bên phía trong xe pháo sở hữu một người không giống ngồi hâu phương.
Xem thêm: truyện anh hận anh yêu em
Mặc mặc dù vì như thế mưa lớp bụi cơ hội lớp kính trộn lê, thấy ko rõ rệt lắm, tuy nhiên mù mờ có thể nhận rời khỏi nhập xe pháo là dáng vẻ một cô nàng trẻ em tuổi tác, ra làm sao ko rõ?
Cũng ko coi nhiều, hạnh phúc nhận chi phí boa, cúi đầu khom lưng: "Ngay ngay tức thì, Phùng công tử ngài thẳng tăng trưởng là được."
Nói xong xuôi cù người, group mưa như 1 làn sương xông về bên, thân thiết hình họa bặt tăm nhập cửa ngõ rộng lớn.
Mạnh Lan Đình nhìn thấy Phùng Khác Chi che mặc dù đứng bên phía ngoài cửa ngõ xe pháo hóng bản thân, kể từ từ giơ tay lên, vịn tay gắng bên trên cửa ngõ, Open xe pháo.
Tay lại mượt như đậu phụ, trong cả cửa ngõ xe pháo cũng ko hé được.
Hắn đứng bên phía ngoài như vậy, đôi mắt rét mướt coi, đứng yên tĩnh.
Mạnh Lan Đình cắm răng, cố người sử dụng mức độ, cửa ngõ xe pháo rốt viên cũng hé được.
Cô khom sống lưng, mới nhất xuống xe pháo.
'Hô', một chiếc áo khoác bên ngoài đắp điếm lại bên trên đầu, lép vế rộng lớn nửa khuôn mặt mày cô.
Xem thêm: mắt bão truyện
Còn còn chưa kịp phản xạ, đang được cảm nhận thấy một phía vai tương đối nặng xuống, một cánh tay khác đè lên trên.
Phùng Khác Chi một tay tóm vai cô, lấy dù che mưa xay đặc biệt thấp, ngăn nửa người cô lại, nửa ôm nửa đẩy, trả cô nhập cửa ngõ lớn hotel.
Người lưu giữ cửa ngõ đang được lấy chìa khoá chạy vội vã về, thông thoáng coi phái đẹp nhân được Phùng Khác Chi ôm siết lấy. Nữ nhân bại liệt bị dù nghiêng nghiêng lép vế, tuy nhiên kể từ váy áo color hồng bị nước mưa ngấm ướt dán sát bên trên người sở hữu thể mơ hồ nước thấy được lối cong chân nhỏ, phía trên có lẽ rằng là một tè thư trẻ em tuổi tác.
Bình luận