em nói xem có trùng hợp không

Vào ngày ở đầu cuối của kỳ nghỉ ngơi hè, một giờ đồng hồ chuông điện thoại thông minh liên tiếp thực hiện con gián đoạn niềm mơ ước và lắng đọng của Cố Biệt Đông.

Trong niềm mơ ước của cậu bé nhỏ mươi tứ tuổi hạc này, cậu là group trưởng group quánh nhiệm khiến cho toàn bộ bọn tội phạm cần sốt ruột. Sau một mùng kungfu linh động chất lượng tốt, cậu đang được bắt được những thương hiệu tội phạm tàn khốc nhất bằng tay thủ công ko, và khi chuẩn bị sửa lên bục nhận huân chương cá thể hạng nhì, một loạt hồi chuông không dễ chịu vang lên, mơ xuân thu của cậu tan nhừ …

Bạn đang xem: em nói xem có trùng hợp không

Cố Biệt Đông phanh đôi mắt tuyệt vọng, tức bực nhấc điện thoại thông minh bên trên gối lên. Tên người gọi: Triệu Béo.

Cậu một vừa hai phải ấn nút vấn đáp, còn còn chưa kịp fake điện thoại thông minh lên tai, tiếng nói ầm ầm vang lừng của Triệu Tử Khải ngồi nằm trong bàn đang được vang lên kể từ tai nghe: “Cậu nghe gì chưa? Tin chấn động!”

Giọng của Cố Biệt Đông sở hữu chút buồn ngủ và lười biếng,lười nhác biếng: “Trường trung học tập bị tấn công bom à?”

Triệu Béo: “…”

Triệu Béo:  “Sao cậu không tồn tại ngẫu nhiên tích điện tích rất rất này thế?”

Cố Biệt Đông: “Trường trung học tập bị tấn công bom còn ko đầy đủ tích điện tích rất rất sao?”

Triệu Tử Khải trầm khoác giây khắc, thất bại rất rất kỳ: “Đệt, tớ vậy nhưng mà ko thể phản chưng cậu.”

Cố Biệt Đông: “Anh phía trên đó là chân lý.”

Triệu Tử Khải cũng ko lòng vòng nữa, chuồn trực tiếp vô vấn đề: “Anh Chân Lý, tất cả chúng ta thay đổi nhà giáo mái ấm nhiệm rồi!”

Cố Biệt Đông sững sờ một khi, như chú cá chép quẩy nước kể từ bên trên chóng nhảy trực tiếp dậy, sẵn sàng phanh mồm thì bị hắt xì hơi trở thành giờ đồng hồ.

Máy giá tiền thổi xuyên đêm vẫn sinh hoạt, khi nào thì cũng nhằm ở sức nóng phỏng quá thấp 16 phỏng. Nghỉ học tập được một mon, cậu như 1 đứa trẻ em bị vứt rơi canh mái ấm 1 mình, kể từ sáng sủa cho tới tối chẳng ai quản lí. Muốn nhảy điều tiết bao nhiêu phỏng thì nhảy bao nhiêu phỏng — sở hữu điều giờ đây dường như khá cảm ổm rồi, đầu sở hữu chút choáng.

Cố Biệt Đông xoạc tay đi ra, nhặt cái điều khiển và tinh chỉnh kể từ xa xôi bên trên tủ đầu chóng lộn xộn, bên cạnh đó hướng về phía điện thoại thông minh địa hình của tôi, căn vặn, “Duyệt Tuyệt Sư Thái đã trở nên fake chuồn rồi sao?”

‘Duyệt Tuyệt Sư Thái’ là nhà giáo mái ấm nhiệm lớp bảy lớp tám của mình, thương hiệu thiệt là Lý Phấn Phương. Dựa vô chút quan hệ của tôi với hiệu trưởng, bà tớ thao tác tàn nhẫn và vô nhân đạo, mồm còn “phun mùi hương phun hoa” thô tục, còn tham ô dù chi phí lớp, được người xem bịa đặt mang đến tên tuổi mỹ miều là ‘Duyệt Tuyệt Sư Thái’.

Hai năm quay về phía trên, Cố Biệt Đông thông thường xuyên gây sự với bà tớ, kinh hoàng nhất là sau thứ tự Lý Phấn Phương mắng chửi mái ấm gia đình cậu trước mặt mũi cả lớp, cậu đang được đá Lý Phấn Phương kể từ bên trên bục giảng ra bên ngoài lớp. Sau Lúc ngôi trường học tập khảo sát, đánh giá và nhận định rằng Lý Phấn Phương cần chịu đựng trọn vẹn trách cứ nhiệm, bà tớ đang được cần chịu đựng một hình trừng trị nghiêm ngặt tương khắc, này đó là vô buổi kính chào cờ vào ngày đầu tuần, trước mặt mũi toàn thể nhà giáo và học viên, mái ấm ngôi trường điểm danh phê bình Lý Phấn Phương, bắt bà tớ cần đứng bên dưới quốc kỳ van nài lỗi.

Lý Phấn Phương dù là gớm ghê cho tới đâu cũng ko thể chọc vô mọi người cậu, đá bị tiêu diệt bà tớ cũng ko ngoa một chút nào.

Cùng khi máy điều tiết Lúc tắt vang lên một giờ đồng hồ ‘bíp’, giọng Triệu Béo trừng trị đi ra kể từ ống nghe: “Trong cuộc bỏ thăm kín của học tập kỳ trước, sáu vô số mươi người lớp tất cả chúng ta cử đi ra đều nhận xét bà tớ yếu hèn thông thường, đòi hỏi thay cho thay đổi nhà giáo mái ấm nhiệm.”

Dì nhỏ của Triệu Béo là nhà giáo vô Sở Giáo Dục, nên thông tin của cậu ấy tiếp tục nhạy bén rộng lớn đối với những học viên thông thường.

Cố Biệt Đông luôn luôn nhận định rằng cả mươi người đều nhận xét thông thường, bèn ‘xùy’ một giờ đồng hồ ko hài lòng: “Vậy tứ người sót lại là thế nào?”

Triệu Béo thở dài: “Phản bội tổ chức triển khai, nhận xét tầm.”

Cố Bình Đông chế nhạo: “Ngon đấy, ha, ngon, ngon thiệt đấy.” 

Triệu Béo tương tự như một thương hiệu đại thái giám răn dạy can bạo chúa: “Ôi dào, anh Đông của tôi ơi, tuy rằng rằng cậu đang được dặn dò tìm hiểu bọn họ trước, tuy nhiên khi tê liệt người xem đều chịu đựng sự nghiêm khắc của Lý Phấn Phương quấy rầy và hành hạ, kiêng dè hãi bà tớ là chuyện thông thường. Tớ tin tưởng tứ vị đồng bào tê liệt ko hề thiệt lòng thiệt dạ nhận xét tầm đâu, bọn họ kiêng dè bị Lý Phấn Phương tính buột sau đây nhưng mà thôi.” Cậu ấy rằng tăng, “Dù sao ko cần ai ai cũng dũng mãnh ko kiêng dè hãi như cậu. “

Cố Biệt Đông ngẫm nghĩ về, cảm nhận thấy cũng đều có lý. Trên đời này thiếu thốn niên phụ vương chất lượng tốt cương trực dũng mãnh như cậu thực sự không nhiều nếu không muốn nói là rất ít.

Triệu Béo rằng thêm: “Cho cho dù cả mươi người đều nhận xét chất lượng tốt mang đến bà tớ thì 100% bà tớ vẫn bị fake chuồn. Ai bảo bà tớ chửi mọi người cậu? Nhục mạ người trung liệt!” Cậu ấy cuồng nộ nói: “Cậu nên vạch mặt mũi bà tớ bên trên mạng, nhằm bà tớ bị đấm đá bạo lực mạng, nhằm bà tớ cần chịu đựng sự dạy dỗ và chỉ trích kể từ người xem bên trên từng quốc gia.”

Cố Biệt Đông: “Cậu nghĩ về tớ không thích sao? Nhưng cậu tớ phủ nhận.”

Triệu Béo: “Tại sao cậu của cậu ko đồng ý?”

Cố Biệt Đông: “Tớ ko biết, cậu tớ ko rằng tớ nghe.” Nhưng cậu đoán đi ra một kỹ năng, “Có lẽ cậu tớ mong muốn từng chuyện lắng xuống.”

Triệu Béo trả lời: “Đội trưởng group quánh nhiệm, danh phận này đang được rất rất phô trương rồi.”

Cố Biệt Đông mỉm mỉm cười, vô giọng điệu sở hữu một chút ít kiêu hãnh, bổ sung cập nhật một câu: “Là group trưởng trẻ em nhất vô lịch sử dân tộc Biệt group Báo Đen của công an quánh nhiệm Đông Phụ.”

Triệu Béo ngay tắp lự thay đổi đề tài: “Cậu của tất cả chúng ta thiệt là rất đẹp trai!”

Cố Biệt Đông buồn cười: “Cút con cái u cậu chuồn, này đó là cậu của tớ!”

Triệu Béo: “Ôi dào, mối quan hệ của tớ với cậu mà còn phải phân biệt các bạn tôi hắn tớ thực hiện gì!”

Cố Biệt Đông lười biếng,lười nhác rỉ tai tầm phào với cậu ấy: “Cậu còn chuyện gì không? Không sở hữu gì thì tớ quắp máy phía trên.”

Triệu Béo cuống quýt vàng nói: “Có.”

Cố Biệt Đông: “Nói.”

Triệu Béo lại chính thức quá nước đục thả câu: “Cậu ko tò lần về nhà giáo mái ấm nhiệm mới nhất của tất cả chúng ta à?”

Không nói đến cũng không vấn đề gì, một vừa hai phải nhắc chuyện này, Cố Biệt Đông thực sự tò mò: “Nam hoặc nữ? Bao nhiêu tuổi? So với Lý Phấn Phương thì như vậy nào?”

Triệu Béo trách cứ bao nhiêu câu: “Làm sao rất có thể đối chiếu nhà giáo mới nhất với Lý Phấn Phương được? Đây ko cần là xúc phạm người tớ sao?”

Cố Biệt Đông ko kiên nhẫn: “Nói chuyện chủ yếu.”

“Này”, Triệu Béo rằng, “Bằng tuổi hạc cậu của tất cả chúng ta, nhị mươi sáu tuổi hạc, chất lượng tốt nghiệp thạc sĩ, dạy dỗ Hóa học tập.” Cậu ấy lại hạ giọng, một vừa hai phải thần túng thiếu một vừa hai phải hào hứng rằng, “Tớ nghe dì nhỏ rằng, nhà giáo mái ấm nhiệm mới nhất của tất cả chúng ta là 1 trong những đại người đẹp, còn đơn thân nữa!”

Cố Biệt Đông ko hề rung rinh động trước sắc đẹp: “Ôi, người mẫu thì sao? Nếu cô ấy dám chọc tớ, tớ vẫn sẽ không còn khách hàng khí với cô ấy.” Giọng điệu cậu giá tiền lùng, đem theo dõi sự bất cần thiết đặc trưng của thiếu thốn niên, “Tớ rất có thể xua đuổi nhà giáo mái ấm nhiệm trước tiên thì cũng rất có thể xua đuổi người loại nhị.”

Triệu Béo cứng họng: “Ngươi ko gặp gỡ qua quýt thì sao biết bọn họ ko chất lượng tốt chứ? Nói ko chừng cô ấy không giống với những nhà giáo không giống thì sao? Không phân biệt thì sao? Không nhằm mục đích vô cậu thì sao?”

Cố Biệt Đông ko sáng sủa như thế, vô tám năm thông dụng dạy dỗ cộc ngủi của tôi, cậu đang được gặp gỡ cần thật nhiều nhà giáo ác ý nhắm vô bản thân, chỉ vì như thế cậu quá tinh nghịch. Nhưng mà lúc đầu cậu cũng không tồn tại ý cừu địch mạnh mẽ và tự tin như thế với nhà giáo mới nhất. Sau này vô một thứ tự tình cờ, cậu trừng trị hiện nay từng nhà giáo cũ tiếp tục dặn dò tìm hiểu nhà giáo mới nhất trước lúc fake ngôi trường những lời nói loại, “Thằng nhóc Cố Biệt Đông này sẽ không ổn định, sau đây kệ xác nó”, nên cậu mới nhất chính thức chĩa mũi dùi vô nhà giáo mới nhất. Chính chính vì nhà giáo mới nhất đã trở nên tẩy óc rồi sở hữu ác ý với cậu trước, cậu chỉ đành dựng áo giáp lên đảm bảo an toàn chủ yếu bản thân.

Con người nhưng mà, ko cần là như vậy này sao? Nếu các bạn tôn trọng tôi, tôi tiếp tục tôn trọng các bạn, nếu khách hàng ko tôn trọng tôi, tôi tiếp tục chém các bạn. 

“Xem biểu lộ của cô ấy ấy đang được.” Cố Biệt Đông lạnh lùng và khinh thường thông thường vấn đáp, tiếp sau đó căn vặn, “Buổi chiều bao nhiêu giờ cho tới trường?”

Kỳ nghỉ ngơi hè kể từ lớp tám lên lớp chín chỉ tồn tại một mon, mon sót lại dùng làm học tập bù.

Hôm ni là ngày 31 mon 7. Nhà ngôi trường đòi hỏi những em học viên lớp 9 mới nhất chiều ni lên ngôi trường điểm danh, nhân tiện nhận sách giáo khoa học tập kỳ mới nhất.

Triệu Béo: “Yêu cầu nhị giờ rưỡi chính thức vô lớp.”

Xem thêm: còn cơ hội nào để yêu anh

Cố Biệt Đông ngồi bên trên chóng nhìn xung quanh ko thấy đồng hồ đeo tay, giơ điện thoại thông minh lên hỏi: “Bây giờ là bao nhiêu giờ?”

Triệu Béo: “Mười nhị giờ rưỡi.”

“Muộn tí nữa tớ chuồn.” Sau tê liệt, Cố Biệt Đông quắp máy. Cậu đang được lăm le tách ngoài chóng thì sở hữu một giờ đồng hồ động nhẹ nhõm vô phòng tiếp khách.

Cố Biệt Đông nín thở, cảnh giác lắng tai, xác nhận rằng này đó là giờ đồng hồ khóa xe Open ngay tắp lự vui mừng mừng khôn ngoan xiết!

Cách phía trên một mon, cậu của cậu được văn chống TP. Hồ Chí Minh sắp xếp chuồn chấp hành trọng trách ở Đại Tây Bắc, cậu ko biết đúng chuẩn địa điểm và trọng trách, vì như thế là sinh hoạt kín đáo nên cậu chỉ biết là chuồn Đại Tây Bắc.

Nhưng mặc dù ko tâm sự, cậu cũng rất có thể đoán được tê liệt cần là hành vi khôn xiết nguy nan, bởi vì ko thì tại vì sao cần phái người kể từ mọi chỗ bên trên toàn quốc cho tới chi viện? Còn bọn côn đồ dùng ẩn núp ở vùng núi Đại Tây Bắc thì 80% là bọn côn đồ dùng tàn khốc, loại dám người sử dụng súng nhằm tấn công nhau với công an.

Vì vậy, xuyên suốt một mon ni, thời nay cậu cũng phiền lòng, vì như thế kiêng dè cậu của tôi tiếp tục quyết tử một cơ hội vinh quang quẻ ở Đại Tây Bắc.

Giờ phía trên giờ đồng hồ Open thân thuộc vang lên, đã cho chúng ta thấy cậu của cậu vẫn còn đấy sinh sống trở về!

Cố Biệt Động nhảy trực tiếp ngoài chóng, cho tới dép cũng ko thèm đem, chạy chân trần vô phòng tiếp khách, bên trên người chỉ khoác một cái quần đen ngòm sở hữu in hình con cái hổ nhỏ.

Đi kèm cặp với cùng 1 giờ đồng hồ kêu tê liệt tâm liệt phế truất “Cậu ơi!”, cửa ngõ bình yên của phòng tiếp khách được phanh đi ra, một người nam nhi to lớn kể từ ngoài cửa ngõ phi vào, khoác một cỗ đồng phục huấn luyện và giảng dạy ngày hè black color, nhằm lộ làn domain authority phía bên ngoài ống tay áo màu sắc mật ong, và đôi bàn chân thon nhiều năm trực tiếp tắp ẩn vô song ủng kungfu black color.

Sau Lúc phi vào cửa ngõ, Cố Kỳ Châu ném chìa trùm lên bên trên tủ giầy, con quay người xỏ dép. Khuôn mặt mũi anh tuấn khía cạnh rõ rệt cứng rắn, quai hàm rõ ràng gầy gò gò, toàn thân ái vẫn còn đấy chứa đựng vô xúc cảm u ám đơn độc của Đại Tây Bắc ko tan.

Cố Biệt Đông đứng bất tỉnh ở cửa ngõ, thèm thuồng nhìn cỗ đồng phục huấn luyện và giảng dạy quánh công từng ngày nhưng mà ông cậu đang khoác trên người, ước gì rất có thể toá đi ra và khoác lên trên người bản thân.

Sau Lúc thay cho giầy, Cố Kỳ Châu quay trở về nhìn con cháu trai của tôi, cỗ đồng phục huấn luyện và giảng dạy kungfu black color thực hiện nền mang đến khuôn mặt mũi của anh ý càng tăng khía cạnh. Dưới song mi lần nhiều năm là song tiểu đồng đen ngòm láy sáng sủa như sao, nghiêm ngặt nghị và sâu sắc thẳm.

Nhếch môi mỉm cười, vẻ mặt mũi anh lòi ra một chút ít tinh nghịch phóng túng, nhìn cao bồi nhưng mà rất đẹp trai: “Quần đùi xấu xí thế.”

Cố Biệt Đông: “…”

Cậu của cậu sinh sống trở lại chỉ nhằm phản hồi coi quần đùi ngố của cậu xấu xí ra sao à?

Đông Đông chạnh lòng: “Cậu ko quan hoài cho tới con cháu sao? Cháu là con cháu nước ngoài trai của cậu đấy! Cháu là người thân trong gia đình độc nhất của cậu bên trên đời này đấy!”

Cố Kỳ Châu quan hoài theo dõi yêu thương cầu: “Kỳ thi đua vào cuối kỳ, con cháu đạt từng nào điểm?”

Cố Biệt Đông: “…”

Lòng quan hoài này không tồn tại cũng được!

Cậu ra quyết định dữ thế chủ động quan hoài cho tới cậu mình: “Hành động tiện lợi chứ ạ?”

Cố Kỳ Châu trở về phía chống khách: “Cũng được.”

Cố Biệt Đông hiểu rằng “Cũng được” tức là “thành công”, tuy nhiên vẫn đang còn thương vong. Cậu bản thân là group trưởng, cho dù sao cậu cũng ko thể rằng nhị kể từ “thành công” được.

Trong lòng thở nhiều năm, Cố Biệt Đông theo dõi cậu của tôi vô phòng tiếp khách.

Cố Kỳ Châu lựa chọn 1 ghế ngồi bên trên ghế sô trộn ăm ắp ăn mặc quần áo không sạch, nhìn xung xung quanh rồi thở dài: “Cháu ko thể dọn mái ấm được chút à? Chuồng heo còn tinh khiết rộng lớn loại ổ của con cháu đấy.” Anh lại rằng, “Sau này không tồn tại cậu rồi con cháu cần làm thế nào phía trên hả?”

Cố Biệt Đông trừng mắt: “Cậu giỡn loại gì thế? Lúc cậu trong nhà còn lộn xộn hơn!”

Cố Kỳ Châu: “…”

Cố Kỳ Châu ngừng rằng nhảm: “Được rồi, rằng thiệt chuồn, rốt cuộc thi đua được nhiêu điểm?”

Cố Biệt Đông cố ý rằng qua quýt chuyện khác: “Lớp bọn con cháu thay đổi nhà giáo mái ấm nhiệm rồi.”

Cố Kỳ Châu nhíu mày: “Mẹ này lại group buột à?”

Cố Biệt Đông tự động nhủ: “Cháu nghe rằng là 1 trong những cô nàng rất rất xinh.”

Cố Kỳ Châu mặt mũi nghiêm ngặt nghị: “Đem bài bác đánh giá mang đến cậu coi.”

Cố Biệt Đông chớp chớp mắt: “Hình như còn đơn thân.”

Cố Kỳ Châu không nói nữa, mặt mũi ko thất sắc nhìn theo dõi con cháu bản thân.

Cố Biệt Đông vẫn ngang bướng, nở một nụ mỉm cười tươi tỉnh rói: “Cháu trình làng mang đến cậu nha?”

Cố Kỳ Châu hít một khá thiệt sâu sắc, khi tâm sự lại rít từng chữ từng chữ một: “Đông Tử, áy náy bạn dạng thân ái bản thân mang đến kết thúc chuồn.”

Cố Biệt Đông: “…”

Cố Kỳ Châu hận rèn Fe ko trở thành thép: “Lần sau còn group buột nữa, cậu chặt con cháu mang đến Bạch Nha ăn!”

Bạch Nha, một chú chó nhiệm vụ vô group quánh nhiệm.

Cố Biệt Đông còn đang được cãi chày cãi cối: “Chuyện, chuyện kết quả cũng như việc tăng cân nặng, ko thể một sớm một chiều được!”

Đôi lông mi tuấn tú của Cố Kỳ Châu ăm ắp vẻ bất lực: “Thi xếp loại nhì kể từ bên dưới kiểm đếm lên chuồn được không? Đã vậy còn thứ tự nào thì cũng group sổ? Hồi còn tới trường cậu người sử dụng chân nhằm thi đua điểm còn cao hơn nữa con cháu đấy.”

Cố Biệt Đông đứng lẹo tay sau sống lưng, không đủ can đảm phản chưng, tuy nhiên trong tâm địa chỉ nảy đi ra nhị chữ: khoe mẽ vùng.

Cố Kỳ Châu lười biếng,lười nhác giáo dục cậu, thở nhiều năm hỏi: “Chừng này thì vô học?”

Cố Biệt Đông: “Chiều ni.”

Cố Kỳ Châu: “Mấy giờ?”

Cố Biệt Đông: “Ba giờ.”

Xem thêm: sau khi về nước bạn trai nhỏ cố chấp điên rồi

Cố Kỳ Châu: “Cậu chở con cháu cho tới trường?” Anh đang được Để ý đến sở hữu nên chuồn gặp gỡ nhà giáo mái ấm nhiệm mới mẻ này nhằm nhờ vả cô ấy chú tâm cho tới con cháu nước ngoài trai của tôi hay là không, cho dù gì rồi cũng chuẩn bị thi đua chất lượng tốt nghiệp cấp cho nhị rồi.

Cố Biệt Đông kể từ chối cậu của mình: “Không cần thiết, con cháu tự động đi”.

Cậu đó là cố ý chuồn trễ nửa giờ đồng hồ, lấy tầm dáng hách dịch nhưng mà ngạo mạn nhằm đi ra oai vệ phủ đầu lên giáo viên mái ấm nhiệm mới nhất cho tới này.