Phiên nước ngoài 1
.
Bạn đang xem: độc giả hòa chủ giác tuyệt bức thị chân ái
Ngày 21 mon 12 thời điểm năm 2012 là ngày tận thế nhưng mà người Maya vẫn Dự kiến, tuy nhiên nhưng mà qua chuyện ngày cơ, ai ăn cơm trắng thì nối tiếp ăn cơm trắng, ai ngủ thì nối tiếp ngủ, ngày của những người toàn cầu vẫn nối tiếp trôi qua chuyện.
.
Sao tận thế lại ko tới?
.
Bởi vì như thế fan hâm mộ vẫn đoạt được được anh hùng chủ yếu, người mong muốn tiêu diệt trái đất rồi.
.
"... Ừm..."
.
Tiếng rên khan đặc vang lên nhập căn chống lờ mờ tối, toàn cỗ căn chống chỉ mất screen PC là đang được sáng sủa, bên trên screen White in bóng song đường thể đang được quấn lấy nhau. Đỗ Trạch trừng đôi mắt, những giọt mồ hôi mặt mày thái dương chuẩn bị chảy nhập đôi mắt, trong cả thở cũng đem cả một sự lập cập rẩy đẫy phóng đãng. Tu đang được ở nhập khung hình cậu, lấp đẫy và xâm cướp cậu, thể hiện tại rõ rệt sự tồn bên trên của tôi với cậu.
.
"Mệt không?" Tu liếm cút những giọt những giọt mồ hôi của Đỗ Trạch, hắn ghì Đỗ Trạch lại, như ngại ai này sẽ mang đi nhập người trong tim bản thân, người sử dụng mức độ nặng nề của phiên bản thân thiết đè nghiền thanh niên tóc thâm, ko chừa bất kể vị trí rỗng này.
.
"... Mệt..." Đỗ Trạch áp lực thở dốc, cánh tay mềm mại ôm chặt cổ người phía bên trên. "Nhưng... Không cần thiết rút rời khỏi... A!"
Xem thêm: ta không thành tiên
.
Trái tim của Tu đùng một cái teo rút lại, động tác đình trệ. Đỗ Trạch chỉ cảm nhận thấy vật cứng nhập khung hình lại vĩ đại tăng, càng chèn lấn lên vách tràng, cậu đem ảo giác như bị nghiền ngạt thở, tuy nhiên nhưng mà cậu lại mong muốn loại xúc cảm tràn trề trung thực này, vì vậy cậu mới nhất hoàn toàn có thể cảm biến thâm thúy được Tu — người cơ đang được ở cạnh cậu, nằm trong cậu hòa trở nên luôn thể.
.
"Ta sẽ không còn rút rời khỏi." Tu ôm khung hình thon gầy đét đẫy lốt xanh lơ tím của Đỗ Trạch, càng đẩy thâm thúy nhập. Nhiệt phỏng phía bên trong cao cho tới nỗi như thể mong muốn cho những người tan chảy ngay lập tức nhập này, vách tràng mượt mà khép ngỏ hít lấy dục vọng của hắn, hai con mắt xanh lơ lam của Tu vẫn thẫm lại trở nên màu xanh da trời thâm, chứa đựng nhập này đó là khát vọng bỏ mặc toàn bộ. "Đỗ Trạch, gọi thương hiệu tớ."
.
"Tu..."
.
Giọng thưa của Đỗ Trạch tương đối lập cập rẩy, thanh âm của cậu ko hề tương tự với những người dân không giống, từng chữ nhưng mà thanh niên tóc thâm phân phát rời khỏi thường rất đủng đỉnh, tương tự đang được thưa một điều thề bồi vĩnh cửu.
.
"Gọi lại một đợt nữa."
.
Xem thêm: tiệm quan tài số 7
"... Tiểu (Tu)..."
.
Đỗ Trạch lập cập lập cập, bị Tu thúc đẩy cho tới nỗi thưa cũng ko đúng chuẩn, cậu mơ hồ nước hừ lên thương hiệu của đối phương, ngay lúc Tu phun nhập khung hình cậu thì cậu cũng lập cập rẩy tiết rời khỏi. Đây vẫn chính là cao trào loại phụ thân của cậu rồi, tuy nhiên thời điểm hiện tại Tu mới nhất chỉ lấp đẫy thân thiết thể cậu tự dòng sản phẩm hóa học lỏng rét rộp cơ.
Bình luận