Sương chiều phía chân mây áp lực như sương những vết bụi mịt mù mãi ko tan, bọn chúng kể từ từ hạ thấp xuống điểm lầu cao, chầm chậm trễ quấn nhập mùng mưa tí tách.
Nước mưa róc rách rưới chảy xuống kể từ cái hiên, rinh rích.
Bạn đang xem: chờ khi nỗi nhớ nở hoa
Trận mưa này kéo dài ra hơn nửa giờ.
Úc Thần treo khẩu trang chống bụi, thân thiện lông ngươi mơ hồ nước thấy chút tức bực, chỉ việc nom khuôn mặt mày rạm thúy cơ của anh ấy cũng hoàn toàn có thể thấy một loại xinh tươi mờ mịt, anh cao cao gầy còm gầy còm, rất đơn giản khiến cho người không giống lưu ý.
Cơn mưa giàn giụa cả thế kỉ, cứ mãi với góc nhìn dõi theo đuổi kể từ phía cạnh bên, góc cửa tự động hóa vì thế trộn lê của cửa hàng hâu phương há lượt này là lại khiến cho anh giá tiền sinh sống sống lưng lượt cơ.
Tất thảy đều khiến cho ngọn lửa trong tim anh ngọ nguậy yêu sách bùng lên.
Đây chẳng cần mưa.
Là dầu hỏa.
Úc Thần cắm đớp điếu dung dịch, anh dựa sống lưng nhập tường, phóng đôi mắt rời khỏi phía xa xăm, tạm dừng tại tầng loại nhị tòa mái ấm đối lập, điểm cơ với cùng 1 cái hành lang cửa số sát khu đất, phía bên trong là 1 trong những cô nàng mặt mày váy lụa lâu năm white color đang được cong eo buộc chạc giầy.
Khói thong manh phảng phất qua quýt, Úc Thần híp đôi mắt, anh nhả điếu dung dịch rời khỏi nhằm sương dung dịch tản rời.
Cô gái giương tay sẵn sàng, tương đương chú bươm bướm chuẩn bị vỗ cánh cất cánh mất mặt, chậm trễ rãi xoay tròn trĩnh.
Úc Thần giơ camera lên, chính thức kiểm soát và điều chỉnh chi tiêu cự.
Vì cơ hội một mùng mưa nên tấm hình nom tương đương một cỗ giành giật thủy đem – Tại phía đối lập với bóng hình uyển trả của những người đàn bà, làn váy đu đưa, mũi chân chỉa xuống khu đất nở trở thành hoa.
Úc Thần chụp đoạn bèn ngồi xổm xuống, anh dụi tàn dung dịch xuống mặt mày khu đất rồi tiện tay ném nó nhập thùng rác rưởi.
Có người cút nhập bên dưới cái hiên, người cơ xoay người gập dù lại khiến cho nước phun phủ lên đôi lúc, tiếp sau đó tựa dù nhập cạnh cửa ngõ cửa hàng, cửa ngõ tự động hóa vang lên một giờ rồi kể từ từ há rời khỏi, người cơ phi vào nhập.
Nước mưa chảy dọc cái dù, tạo nên trở thành một đàng bay bổng nho nhỏ chảy qua quýt chân Úc Thần.
Xem thêm: mắt bão truyện
Anh thất thần nom vệt nước cơ một hồi.
Một khi lâu sau, điện thoại cảm ứng reo lên.
"Cậu cho tới đâu rồi? Đỡ bà cụ qua quýt đàng mà còn phải cần lăn lộn cút lộn lại tận 50 chuyến, vận tốc gì đấy?" Người ở đầu chạc mặt mày cơ vừa phải vạn bất đắc dĩ vừa phải hài hước.
"Không, mới nhất chuyến 27 thôi, đợi cút." Giọng điệu của anh ấy vừa phải giá tiền lùng vừa phải chậm trễ, có vẻ như thể trạng đang được ko chất lượng lắm.
"Sao nào?" Khấu Lâm cười cợt cười cợt, "Bà cụ ko biết cậu với hứa hẹn à, cứ quấy nhiễu cậu thế hả?"
"Trên đàng trời mưa." Úc Thần phát biểu.
"Nên cậu mau bắt xe pháo cho tới trên đây cút, tiếp tục nửa giờ rồi đó."
"Cmn tôi tuy nhiên biết trời mưa lâu vậy thì tiếp tục về mái ấm luôn luôn rồi."
"..."
Ai thân thiện với Úc Thần đều biết rõ anh ghét bỏ ngày mưa cho tới nhượng bộ này.
Chỉ cần thiết khá mưa là mặt mày anh còn thâm hơn hết mây thong manh, trong cả làn domain authority white nõn cũng ko vết được vẻ mặt mày u ám của Úc Thần.
"Cậu ở ở đâu, tôi cho tới đón."
"Thôi ngoài, ngày hôm nay tôi với cho tới điểm hẹn được hay là không thì cần coi ý ông trời thế này tiếp tục." Anh phát biểu đoạn bèn ngắt máy, nhét điện thoại cảm ứng nhập vào bên trong túi rồi lẳng lặng đứng yên tĩnh thiệt lâu.
Xem thêm: kịch bản trọng sinh của ảnh đế
Vốn dĩ anh cũng chẳng mong muốn ra bên ngoài, đúng ra nên trong nhà ngủ thì rộng lớn.
Anh ngờ ngạc một lúc mới nhất cù nhập cửa hàng, cửa ngõ chạm màn hình vang lên giờ lạch cạch, tiếp cơ là 1 trong những câu "Chào mừng quý khách" tự động hóa.
Úc Thần long dong qua quýt bao nhiêu kệ mặt hàng, vòng đoạn không còn một mặt hàng thì lại trả thanh lịch mặt hàng không giống, sau cùng anh vắt lấy nhị vỏ hộp bánh quy matcha.
Bình luận