Bên ngoài cộng đồng mưa rinh rích.
Từng phân tử mưa quất túi bụi nhập hành lang cửa số rồi trượt xuống từng lối nhiều năm bên trên mặt mày kính.
Bạn đang xem: cậu chủ em sai rồi
Rào...!Rào.
Rào.
Mưa càng ngày càng rộng lớn.
Biệt thự cơ hội âm là thế, vẫn ko át được giờ mưa rền sấm dữ.
Phòng ngủ ngập trong hàn đèn vàng êm ấm.
Trên nệm rộng lớn một cô nàng cuộn người, lùi sát nhập vách nệm, nhị tay ở chặt mép chăn, cần thiết chặt môi vẫn ko ngăn được giờ nấc nhảy rời khỏi kể từ trong cổ họng của cô ý.
Cuối căn chống, một người nam nhi đang được ngồi bên trên sô trộn, nhị tay bịa đặt bên trên trở nên ghế, ngón trỏ nhịp nhịp triền miên, thanh âm trầm khế ấy nhập bên trên kéo lên một tầng kinh hãi nhập hần đôi mắt trong xanh của cô nàng.
Dáng vẻ người nam nhi khoan thai thư thả nhã như bậc quân vương vãi.
Khuôn mặt mày hắn tớ rất đẹp cho tới điên hòn đảo bọn chúng sinh, tương tự như một hình ảnh cổ, từng một lối đường nét bên trên khuôn mặt đều xuất xác giống hệt như được điều không giống.
Đôi đôi mắt màu sắc hổ phách đăm đăm phóng về cô nàng bên trên nệm, đơn thuần góc nhìn này thiệt khiến cho người tớ ko rét tuy nhiên run rẩy.
“Ầm ầm..” Tiếng sét đỉnh lên một giờ vang tai, rạch ngang một vệt sáng sủa bên trên nền trời âm u, lóe lên loại độ sáng man rợ xuyên trực tiếp nhập phòng ngủ sang chảnh.
Cô gái bên trên nệm ko kìm được kinh hãi tuy nhiên thét lên một giờ, nhị tay bịt chặt tai lại.
Điều kì quái là, người nam nhi cơ vẫn mảy may ko chút phản xạ gì.
Phải cho tới khi nghe tới thấy giờ khóc thút thít tội nghiệp kể từ cô nàng nhỏ bên trên nệm, hắn mới mẻ chậm trễ rãi đứng lên giờ trực tiếp về phía cô.
Thân bản thân cô nàng càng run rẩy lên mạnh mẽ, cúi thấp đầu không đủ can đảm nhìn người nam nhi trước mặt mày.
"Biết sai chưa?" Thanh âm trầm thấp lênh láng dụ hoặc vang lên vừa phải đầy đủ nhằm cô nàng nghe thấy.
Khó khăn lắm cô nàng mới mẻ ngước hai con mắt ngập nước lên, cô cần thiết môi, run rẩy run nói: "Em...!không sai.
Người nam nhi đùng một phát cười cợt lạnh lẽo một tiếng: “Trần Nguyệt Vy.
Em chất lượng låm."
Nguyệt Vy căn chặt môi, dáng vóc vừa phải ủy khuất lại cứng đầu cương ngạnh.
Cánh môi quyến rũ hé há còn tương đối sưng lên, lộ rõ rệt tàn tích ái muội.
Bằng nhiên một ngón tay vấp cho tới căm cô, kéo trực tiếp khuôn mặt mày ướt đầm nước đôi mắt lên đối lập trọn vẹn với hắn.
Dưới ánh đèn sáng làn domain authority Nguyệt Vy càng tăng white sáng sủa mềm mượt, choàng lên một loại mĩ cảm ko trung thực.
Đội rơi rụng trong xanh đong lênh láng nước, mặt hàng mi run rẩy nhẹ nhõm, yếu ớt ớt mà đến mức khiến cho người tớ ham muốn ức hiếp.
Ngón tay hắn miết nhẹ nhõm lên môi cô, lạnh lẽo lùng phun rời khỏi tía chữ: "Chia tay chuồn." Sự hãi hùng hiện thị nhập góc nhìn, Nguyệt Vy nhấp lên xuống đầu ko tự dự, tiếng nói yếu ớt ớt tuy nhiên lênh láng kiên quyết: "Không...!Không đâu.
Cô thưa tiếp: "Anh ấy là các bạn trai em.
Không ai đem quyền...!ép em chia ly anh ấy.
Kể cả...!kể cả cậu...cậu ngôi nhà.
Không sai.
Người nam nhi trước mặt mày cô Hoàng Phong-vị thiếu hụt gia độc nhất ở trong phòng chúng ta Hoàng là cậu ngôi nhà của cô ý
Mẹ cô là hùn việc ở trong phòng Hoàng Phong, nhị u con cái cô đem ơn mái ấm gia đình Hoàng Phong thật nhiều.
Cô phát triển nhập Hoàng gia, nhị u con cái cô được bà ngôi nhà thương xót chứa chấp cho tới 1 căn ngôi nhà nhỏ sau biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang.
Từ nhỏ cô và Hoàng Phong vẫn mặt mày chắn nhau tuy nhiên phát triển.
Hoàng Phong đó là câu ngôi nhà của cô ý, là kẻ thưa nhị cô không đủ can đảm thưa một, là kẻ thưa sai ko lúc nào cô dám thưa đích, là kẻ bảo cô chuồn phía Tây thì đem ko lúc nào dám chuồn hướng phía đông.
Nhưng thời điểm hôm nay, lượt thứ nhất cô dám cãi lại điều hạn.
Bởi vì như thế cô ko thể thực hiện được, ko thể nghe theo đòi hằn tuy nhiên chia ly từng tình đầu của cô- Trương Quốc hàn được.
Cách trên đây vài giờ đồng hồ, Hoàng Phong phân phát hiện nay cô đang được tay nhập tay với cùng một người nam nhi kỳ lạ mặt mày phía trên lối, còn phát hiện ra cảnh tượng nhị người cười cợt mỉm cười thưa nói cùng nhau, tệ sợ hãi hơn nhiều vẫn tận mắt chứng kiến một mùng rất rất rực rỡ, Nguyệt Vy tặng vàng cho tới hắn tớ, còn dữ thế chủ động kính chân thơm lên từng người nam nhi cơ.
Đôi phái nam phái đẹp tình tứ thân ái trời tối lãng mạng, ko hề hoặc biết một người đang được vì như thế sự sung sướng cho tới mắt chói này của mình tuy nhiên khó chịu ko nằm trong.
Một giây tiếp sau đó, Hoàng Phong vẫn ngay lập tức ngừng xe cộ, Open, tiến thủ cho tới địa điểm Nguyệt Vy, việc thứ nhất hắn thực hiện là kéo tay Nguyệt Vy về phía bản thân, nghiền cô lùi về sau sống lưng.
Xem thêm: truyện bé con chú không thể chờ
Rồi Khi cả Quốc Anh và Nguyệt Vy còn chưa chắc chắn chuyện gì xẩy ra thì Hoàng Phong vẫn vung một quyền lên trên bề mặt Quốc hằn, tiến công hắn tớ cho tới say sẩm mặt mũi ko cho 1 thời cơ phản kháng.
Hành động vượt lên trên bất thần, khiến cho Nguyệt Vy và cả Quốc hắn đều không thể tưởng tượng trước được.
Mặc cho tới Nguyệt Vy mếu máo, đem tới cô can ngăn, đem tới cô không ngừng nghỉ cầu nài hắn, Hoàng Phong vẫn ko tạm dừng.
Lòng đánh đố kị cho tới tột nằm trong vẫn khiến cho hắn rơi rụng trọn vẹn trấn áp.
Phải cho tới Khi người bên dưới khu đất không hề tương đối mức độ nào là nữa hắn mới mẻ dừng hoàn toàn.
Lúc cơ, Nguyệt Vy đã và đang khóc cho tới quáng gà mịt, trí nhớ ong ong.
Tay chân run rẩy lẩy bẩy cả lên.
Cô tất tả vội vàng vàng vừa phải khóc vừa phải lần mẫm điện thoại cảm ứng thông minh gọi cung cấp cứu vãn, ham muốn đem Quốc Anh chuồn cơ sở y tế, ham muốn coi anh thế nào là, ham muốn ở lại nằm trong anh mặc dù vậy người nam nhi tàn nhẫn cơ – Hoàng Phong nhất quyết ko cho tới cô toại nguyện.
Hàn bể bổng cô lên xe cộ, một lối lái thắng về biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang riêng biệt.
Dọc lối đi, Nguyệt Vy vẫn không ngừng nghỉ khóc, cô la lối đòi hỏi xuống xe cộ.
Đến Khi nhập biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang rồi vẫn một mực chạy ra phía bên ngoài, khiến cho hắn nổi điên tuy nhiên khóa trái ngược cửa ngõ chống lại, ghì chặt cô bên trên nệm trừng trị vì như thế một nụ thơm thảm khốc đau nhức.
Hắn ham muốn xóa tinh khiết chuồn toàn cỗ vết tích của thương hiệu nam nhi không giống bên trên người cô, thơm, chà sát cho tới Khi chắn môi đỏ ửng ứng rướm huyết mới mẻ thôi.
Bây giờ trên đây khi nghe tới thấy cô nhóc trước đôi mắt cương ngạnh bướng bỉnh thưa một mực ko Chịu chia ly, lửa tức giận bập bùng tâm hồn đôi mắt lại chực chở rực cháy.
“Yêu hắn sao?" Hoàng Phong căn vặn nhẹ dịu tuy nhiên lênh láng chân cáo.
Nguyệt Vy ko biết bên trên sao hàn quốc lại căn vặn câu này, tuy nhiên cô cũng thật thà tuy nhiên đáp: "Đúng.
Em yêu thương anh ấy.
Đợi Khi rời khỏi ngôi trường em và anh ấy tiếp tục cưới nhau.
Đợi cho tới Khi rời khỏi ngôi trường ư? Tức là chỉ với 1 năm nữa sao.
Hoàng Phong còn tưởng bản thân nghe nhầm? Sắc vướng hẳn âm u cho tới rất rất điểm: "Cưới sao?"
Giọng thưa hắn đem theo đòi ý cười cợt châm chọc: "Ai cho tới phép?
Nguyệt Vy không hiểu biết nhiều ý hắn, cô đẩy tay hắn thoát ra khỏi cắm bản thân, lùi hẳn về phía trở nên nệm, nhị đôi mắt nai con cái chớp chớp: “Mẹ em...cũng đồng ý rồi.
Bố u anh ấy cũng vậy.
Em và anh ấy chắc chắn tiếp tục cưới nhau.
Cô xác định, ko hề quan hoài cho tới sắc mặt mày lạnh lẽo vì như thế như ham muốn làm thịt người của Hoàng Phong, liều mình thưa tiếp: "Em ko biết vì sao cậu ngôi nhà lại hành vi như vậy? Em yêu thương ai, chuồn với ai là quyền của em.
Tại sao cậu ngôi nhà lại tự động ý can thiệp nhập.
Cậu còn tiến công các bạn trai của em.
Em vẫn thưa này đó là các bạn trai của em sao cậu ngôi nhà vẫn trầm trồ ko nghe thấy.
Tại sao lại tiến công anh ấy cơ chứ? Anh ấy đầu đem làm những gì sai?"
Nói cho tới trên đây, vẻ rấm rứt lại dưng lênh láng tâm hồn đôi mắt, trong cổ họng Nguyệt Vy nghẹn đử lại: "Hay cậu ngôi nhà cho là em là kẻ hùn việc của cậu ngôi nhà, nên ham muốn làm những gì thì thực hiện.
Em thưa đem đích không? Bây giờ em cầu nài cậu thả em rời khỏi chuồn, em ham muốn ra phía bên ngoài.
Em ham muốn đi kiếm các bạn trai của em.
Em ham muốn đi kiếm...!ưm...!ưm...!
Những điều sau nửa chữ cũng ko phân phát rời khỏi được.
Một nụ thơm dẫn xuống môi cô, nuốt gọn gàng những rấm rứt nghẹn ngào của Nguyệt Vy.
hãn áp chặt tay nhập má cô, buộc cô ngửa đầu về hâu phương chào đón nụ thơm nồng sức nóng của hắn.
Hàn siết chặt vòng eo của cô ý như ham muốn bẽ gãy nó.
Nụ thơm càng ngày càng trở thành hung hãn, hắn mút mhắn cái lưỡi bóng mượt của cô ý còn ko nhịn được tuy nhiên cần thiết nhẹ nhõm nó.
Nguyệt Vy người sử dụng rất là tuy nhiên vẫy vùng, cô tiến công hắn, cào hắn tuy nhiên tuyệt vọng.
Xem thêm: truyện full đam mỹ hoàn
Miệng nhỏ không ngừng nghỉ phân phát rời khỏi giờ ưm...!ưm...!kích mến rễ thần kinh hưng phấn của Hoàng Phong.
Nước đôi mắt Nguyệt Vy rơi xuống ướt sũng đảm nụ thơm mạnh mẽ.
Đến ở đầu cuối Khi song đường thể té ông chồng lên nệm rộng lớn, Nguyệt Vy cũng không còn tương đối mức độ tuy nhiên khóc..
Bình luận