boss thần bí đừng trêu chọc lung tung

Tác giả: Vân Phi Mặc

Ánh đôi mắt Giang Ly trước sau đều giới hạn ở một khu vực, nhập đôi mắt cậu, tất cả xung xung quanh đều nhòa nhạt nhẽo, cô là sắc tố có một không hai.

Bạn đang xem: boss thần bí đừng trêu chọc lung tung

Bắc Vũ Đường bị góc nhìn rét cháy của cậu nom chằm chằm, tim tương đối siết lại.

Cô không thích nom qua chuyện, tuy nhiên góc nhìn như dính kèm bên trên người cậu.

Bốn đôi mắt nom nhau, mặt mũi tai là tiếng động tuyệt đẹp mắt, linh động nhưng mà kỳ ảo.

Khi bài xích hát kết giục, Bắc Vũ Đường nâng tay.

'Bộp, bộp' giờ vỗ tay vang lên, thức tỉnh những người dân còn đang được si mê, giờ vỗ tay loại nhì, loại phụ vương, loại tư, dần dần dà, toàn cỗ hội ngôi trường đều là giờ vỗ tay.

Khi Giang Ly xuống đài, Bắc Vũ Đường tách ngoài địa điểm.

Giang Ly về địa điểm, ko thấy cô đâu, tất tả mò mẫm mọi nơi. Hội ngôi trường to lớn không tồn tại bóng hình thân thuộc. Cậu tách ngoài hội ngôi trường, mò mẫm bám theo dọc đàng.

Tìm thấy cô ở ven hồ nước, cậu vội vàng vàng tiến bộ lại sát cô.

Bắc Vũ Đường nghe tiếng động, không xoay đầu lại. Giang Ly tiếp cận mặt mũi cô, quay đầu sang một bên nom cô.

"Sao vậy?" Giang Ly đi ra vẻ nhẹ dịu căn vặn, tiếng nói lại cực kỳ cẩn trọng.

Bắc Vũ Đường ko nhằm ý cho tới cậu, đôi mắt nom hồ nước nước trước mặt mũi.

Giang Ly mong muốn phát biểu, tuy nhiên thấy cô thời điểm hiện tại, cậu không đủ can đảm phanh mồm.

Nửa ngày sau, Bắc Vũ Đường sau cùng lên giờ.

"Giang Ly, tất cả chúng ta không tồn tại kĩ năng." Bắc Vũ Đường phát biểu từng câu từng chữ.

Thật đi ra, cô đang được sớm biết, đơn thuần tự động nhủ, cậu chỉ quá dựa dẫm bản thân. Nhưng nhưng mà, Khi hành lang cửa số giấy tờ bị chọc thủng, cô ko thể lường gạt bản thân nữa.

"Vì sao?" Giang Ly trầm giọng căn vặn.

Bắc Vũ Đường quay đầu sang một bên nom cậu, góc nhìn thanh lãnh, thậm chí còn lòi ra rét nhạt nhẽo xa vời cơ hội, "Thân phận tôi là gì, đằm thắm phận cậu là gì, hẳn cậu rõ nét. Chúng tớ vĩnh viễn đều ko thể."

"Tôi ko chú tâm những loại tê liệt." Giọng Giang Ly áp bức, đôi bàn tay cầm chặt lấy tay cô, "Đường Nhi, tôi rất có thể cảm xúc được, em cũng đều có cảm xúc với tôi, còn nếu không em sẽ không còn dung túng tôi gọi em vì vậy, ko nên sao?"

Bắc Vũ Đường tách đi ra, rét lùng phát biểu, "Tôi ko biết hoá ra xưng hô tê liệt lại mang đến cậu ảo giác vì vậy. Từ thời điểm hôm nay trở chuồn, cậu chỉ rất có thể gọi tôi là dì Bắc."

"Đường Nhi, tôi không tồn tại ý tê liệt. Ý tôi là......"

Cậu còn ko phát biểu xong xuôi, Bắc Vũ Đường đang được ngắt ngang, "Giang Ly, cậu đang được là kẻ rộng lớn, hẳn biết chuyện gì rất có thể thực hiện, chuyện gì ko thể thực hiện."

"Nếu em băn khoăn về thân phụ, tôi rất có thể xử lý." Giang Ly trọn vẹn ko coi thân phụ bản thân là yếu tố trở ngại, vì thế cậu rõ nét, thân phụ đồng ý phân tách buồng ngủ với cô là minh chứng rõ nét nhất.

Nếu ông ấy nhằm ý cho tới cô, từng nào trong năm này sẽ không còn vì vậy. Cha ko khi nào thiếu thốn phụ phái đẹp, trước tê liệt cưới cô, chỉ vì thế biết cô không tồn tại dã tâm.

Người tinh ranh như thân phụ chắc chắn tiếp tục hiểu tâm tư nguyện vọng của cậu, nhưng mà cậu cũng trước đó chưa từng cất giấu giếm trước mặt mũi ông. Ông dường như không quản ngại, này đó là minh chứng rõ nét nhất.

"Giang Ly, thời hạn này, tôi thấy tốt nhất có thể tất cả chúng ta ko cần thiết gặp gỡ nhau." Bắc Vũ Đường xoay người tách chuồn.

"Đường Nhi." Cậu vươn tay bắt lấy cánh tay cô, lại bị cô nhẹ dịu tách chuồn.

Cậu xua đuổi bám theo, lại vạc hiện tại Khi cô thiệt sự mong muốn quăng quật lại bản thân, dễ dàng như trở bàn tay. Từ nhỏ cậu đang được biết cô sở hữu võ, đơn thuần trước giờ trước đó chưa từng lĩnh giáo, giờ mới mẻ biết chênh chênh chếch đằm thắm chúng ta.

"Đường Nhi."

Người phần bên trước ko hề xoay đầu, đằm thắm hình ảnh ấy càng ngày càng xa vời nhập bóng tối.

Giang Ly vội vàng vàng về căn nhà, bắt lấy Giang tẩu, căn vặn, "Cô ấy đang được về chưa?"

Giang tẩu nom Giang Ly, lại ghi nhớ cho tới phu nhân khi về, đang được đoán được phiên phiến là nhì người tranh cãi.

Từ sau đợt bắt cóc, phu nhân và thiếu thốn gia trước đó chưa từng tranh cãi khi nào, mối liên hệ rất tuyệt, giờ trở nên vì vậy, chỉ hãi đang được xẩy ra chuyện rộng lớn.

"Phu nhân đang được về."

Giang Ly ngay thức thì lên tầng nhì, đứng trước cửa ngõ chống cô, "Đường Nhi, chớ tức giận dỗi được không? Nếu em ko mến tôi gọi em vì vậy, về sau tôi tiếp tục gọi em là dì Bắc. Em chớ giận dỗi được không?"

Người phía bên trong giống như ko nghe thấy.

"Dì... Dì Bắc." Giang Ly hiểm nguy gọi nhì chữ này.

Trong chống vẫn im re không tồn tại một giờ động.

"Dì Bắc, dì Bắc, dì Bắc......"

......

Giang Ly đứng ở cửa ngõ chống, không ngừng nghỉ gọi, tuy nhiên người nhập chống trước sau ko đáp lại cậu. Mãi cho tới Khi Giang tẩu lên tầng, khuyên nhủ cậu quay trở lại.

Bắc Vũ Đường nhập chống ngồi trước gương, hồi ức lại bao nhiêu trong năm này. Có lẽ, ngay lập tức từ trên đầu cô đang được sai. Cô tránh việc cư xử với cậu chất lượng vì vậy, tránh việc dung túng cậu vì vậy.

Sai lầm đang được phạm nên, vì vậy kể từ giờ trở chuồn, nên dừng hoàn toàn sai lầm không mong muốn này.

Giọng Minh sâu sắc kín vang lên, [Vì sao mong muốn giới hạn hẳn? Cục diện thời điểm hiện tại ko nên đang được rất tuyệt rồi sao? Khiến Giang Ly yêu thương cô, cậu tớ sẽ không còn yêu thương Trương Linh Nhi, sẽ không còn dẫm nhập vết xe cộ sập trước tê liệt. Chờ Giang Nghĩa bị tiêu diệt, nhì người rất có thể ở cùng mọi người trong nhà, kế tiếp sinh sống cuộc sống sâu sắc gạo, vì vậy trọng trách của cô ý cũng hoàn thiện.]

"Không thể. Giang Ly đó là đàn ông của Giang Nghĩa." Bắc Vũ Đường thấp tiếng nói.

[Cậu tớ là con cái Giang Nghĩa, tuy nhiên cô ko nên Bắc Vũ Đường thiệt sự. Phải tích cực kỳ lên, cô và Giang Nghĩa không tồn tại mối liên hệ gì không còn.]

"Tôi đang được ở nhập đằm thắm thể này. Thân phận của cô ý ấy đó là đằm thắm phận của tôi ở trái đất này. Tôi biết bản thân ko nên vẹn toàn căn nhà, tuy nhiên người ngoài thì sao? Người ngoài ko biết."

[Nhân loại những cô cổ hủ vì vậy đấy. Ký căn nhà, cô nhớ là, trọng trách của cô ý là hoàn thiện trọng trách chứ không hề nên sinh sống thay cho vẹn toàn căn nhà, cô ko nên vẹn toàn căn nhà.]

[Lại phát biểu, ở những dân tộc bản địa thiểu số, con cái nối nghiệp thân phụ, thừa kế luôn luôn cả phụ phái đẹp đấy.]

Bắc Vũ Đường nhếch mi, "Cậu cực kỳ mong muốn tôi tiêu thụ cậu ta?"

Ặc, hắn tỏ rõ rệt vì vậy cơ à?!

Minh cực kỳ điềm tĩnh phát biểu, [Không, tôi chỉ tò mò mẫm, trước đó cô lanh lợi và điềm tĩnh, giờ điểm thu thập rất có thể lấy đơn giản dễ dàng không thích, lại mong muốn chuồn một đàng không giống, nên tôi thấy kỳ kỳ lạ nhưng mà thôi.]

Không đợi Bắc Vũ Đường tiếp điều, hắn đang được phát biểu tiếp, [Xem đi ra trọng trách trước tê liệt ko nhằm cô xúc tiếp nên đang được biến hóa cô trở nên 'đoá hoa' nhập căn nhà kính. Cô cũng biết thật nhiều trọng trách fake vì thế đạt được mục tiêu nhưng mà rất có thể yêu thương, nhập động chống với loại vật kinh tởm ko người ko yêu thương, thậm chí còn còn rất có thể thực hiện này tê liệt đối với tất cả lệ quỷ, zombie. Nhìn cô giờ coi, nếu như nhằm những trọng trách fake không giống bắt gặp, có thể tiếp tục mắng cô ngày tiết chó phun giàn giụa đầu.]

[Từ vị diện sau, tôi tiếp tục nhằm cô tập luyện.]

(⊙o⊙)...

Bắc Vũ Đường sở hữu dự cảm xấu xa.

Giọng Minh bặt tăm, Bắc Vũ Đường phía trên chóng, trằn trọc mất ngủ, nhập đầu không ngừng nghỉ hiện thị điều Minh phát biểu.

Một tối này, nhì người xa nhau một bức tường chắn, không có bất kì ai ngủ được, phanh lớn đôi mắt cho tới hừng tấp nập.

Giang Ly vừa vặn nghe giờ cửa ngõ chống lân cận phanh thì cũng ngay thức thì thoát ra khỏi chống, thấy Bắc Vũ Đường đang được kể từ nhập chống rời khỏi.

"Vũ." Cậu tạm dừng, "Dì... Dì Bắc."

Bắc Vũ Đường tương đối gật đầu, chuồn trực tiếp xuống bên dưới tầng.

Giang Ly vội vàng bám theo cô xuống bên dưới, bao nhiêu đợt tiến bộ lên mong muốn thì thầm, tuy nhiên thấy thái chừng xa vời kỳ lạ rét nhạt nhẽo của cô ý thì tĩnh lặng nhịn xuống.

Tới căn nhà ăn, Giang Ly kéo ghế, Bắc Vũ Đường nom thông thoáng qua chuyện, ngồi xuống ghế lân cận. Giang Ly nom loại ghế đã trở nên lấy ra, nhập đôi mắt hiện thị đường nét u ám.

Giang tẩu thấy cảnh này, chắc hẳn rằng thiếu thốn gia đã thử chuyện gì sở hữu lỗi với phu nhân. Sở dĩ chị nghĩ về vậy chứ không hề nên ngược lại là vì phu nhân cư xử với thiếu thốn gia quá chất lượng, còn chất lượng hơn hết thân phụ ruột của cậu.

"Giang tẩu, dọn bữa chuồn."

"Vâng."

Giang Ly nom cô, nhưng mà Bắc Vũ Đường nom trực tiếp, nhượng bộ như ko bắt gặp người lân cận.

Cô thực hiện lơ khiến cho Giang Ly cực kỳ không dễ chịu, ngực rầu rĩ.

Giang tẩu dọn bữa sáng sủa lên, đều là số chúng ta mến ăn.

Giang Ly gắp bánh gạch ốp cua bịa đặt nhập chén cô, Bắc Vũ Đường đang được mong muốn dời chén chuồn, dư quang quẻ thấy sự khẩn trương và hãi hãi nhập đôi mắt cậu, nhượng bộ như cậu hãi cô kể từ chối.

Động tác của cô ý tạm dừng, miếng bánh gạch ốp cua đang được bịa đặt nhập chén cô.

Đến Khi Bắc Vũ Đường phản xạ lại, miếng bánh đang được vững vàng vàng nằm trong chén cô, cô thiệt đi ra mong muốn gắp nó đi ra, tuy nhiên nom Giang Ly thấp thỏm không yên tâm, sau cùng cô ko làm những gì cả, tĩnh lặng gắp lên ăn.

Giang Ly thấy cô ăn, ngay thức thì nở nụ mỉm cười.

Khi cậu gắp miếng bánh nữa, quyết định bịa đặt nhập chén cô, cô đang được dời chén chuồn.

Động tác của Giang Ly cứng lại, lòng đôi mắt hiện thị đường nét u ám.

"Tôi mong muốn ăn tiếp tục tự động gắp. Đừng nom tôi ăn, cậu mau ăn chuồn, lát nữa còn sử dụng ngôi trường, chớ chuồn muộn." Bắc Vũ Đường nhẹ nhõm tiếng nói.

Giang Ly thấy cô thì thầm với bản thân, còn quan hoài bản thân, tâm tình cậu lại nhảy nhót, ngây ngốc gật đầu, "Được, tôi ăn trên đây."

Giang Ly húp cháo, thông thường thường xuyên nom cô.

Bắc Vũ Đường coi như ko bắt gặp gì, người sử dụng bữa của tớ.

Khi cô buông chén đũa, Giang Ly cũng buông bám theo. Hai người nằm trong thoát ra khỏi căn nhà ăn, tựa như thông thường, Bắc Vũ Đường dắt díu cậu đi ra cửa ngõ, "Mau chuồn chuồn, còn nếu không chuồn thì có khả năng sẽ bị muộn."

"Được."

Giang Ly tiếp cận mặt mũi xe cộ, lái xe Open mang đến cậu, trước lúc lên xe cộ, Giang Ly nom đứa ở bậc thang, thấy cô vẫy tay với bản thân, cậu mới mẻ nhập xe cộ.

Xem thêm: tôi nhận nhầm bạn trai

Xe kể từ từ tách chuồn, nhưng mà góc nhìn cậu từ trên đầu cho tới cuối đều nom người đàng sau, mãi cho tới Khi cậu không hề nom được nữa.

Cô vẫn fake bản thân tới trường như ngày thông thường, tuy nhiên ko biết vì thế sao, cậu lại cảm nhận thấy trong tim vắng tanh, nhượng bộ như bị thiếu thốn chuồn cái gì tê liệt.

Giữa trưa, Giang tẩu sẵn sàng xong xuôi vỏ hộp cơm trắng, Bắc Vũ Đường chuồn vào trong nhà ăn thì thấy vỏ hộp cơm trắng bên trên bàn, phát biểu với Giang tẩu, "Bảo chú Vương fake qua chuyện mang đến thiếu thốn gia chuồn."

Giang tẩu sửng bức, ko phát biểu gì, "Được."

Aizz, coi đi ra đợt này phu nhân cực kỳ tức giận dỗi, còn nếu không thì cũng sẽ không còn đến mức độ ko fake cơm trắng mang đến thiếu thốn gia luôn luôn thế này. Lúc trước đái thiếu thốn gia cảm nhận thấy ko thể ăn món ăn nhập căn nhà ăn, phu nhân thương đái thiếu thốn gia nên thường ngày tự động bản thân fake cơm trắng mang đến cậu, một fake đó là năm năm, dông tố khoác dông tố, mưa khoác mưa.

Giờ phu nhân lại ko fake, đầy đủ thấy sự nguy hiểm của việc này.

Bắc Vũ Đường ngồi bên trên bàn cơm trắng, nom số ngon trước mặt mũi, nhập mồm lại không tồn tại vị gì.

Giang tẩu thấy cô ko động đũa, "Phu nhân, sở hữu nên món ăn sở hữu yếu tố gì không?"

"Không đâu. Giang tẩu, dọn bàn chuồn."

Bắc Vũ Đường buông đũa, vùng lên tách ngoài căn nhà ăn.

Bên tê liệt, chú Vương tài xế cho tới Học viện Đệ Nhất, còn ko xuống xe cộ đang được thấy thiếu thốn gia vội vàng vàng trở về phía này. Ông vội vàng xuống xe cộ, rứa bám theo vỏ hộp cơm trắng qua chuyện.

Giang Ly thấy chú Vương, ko ngoài quan sát về đàng sau, "Chú Vương, dì Bắc đâu?"

Chú Vương mỉm cười tủm tỉm, "Phu nhân đang được trong nhà."

Giang Ly căng thẳng mệt mỏi, khẩn trương căn vặn, "Dì Bắc bị thực hiện sao? Có nên xẩy ra chuyện gì rồi không?"

Chú Vương thấy thiếu thốn gia phiền lòng mang đến phu nhân vì vậy, vội vàng phát biểu, "Phu nhân chẳng sao, cậu chớ băn khoăn."

"Cô ấy chẳng sao." Giang Ly lầm bầm, tiếng nói thất lạc non ko phát biểu lên điều.

Ngay cả cơm trắng cô cũng không thích fake mang đến cậu nữa ư?

Bao nhiêu trong năm này, đấy là đợt trước tiên.

Trong lòng Giang Ly cực kỳ nghẹn.

Cậu tĩnh lặng xoay người, trở về ngôi trường.

Chú Vương thấy cậu còn ko rứa vỏ hộp cơm trắng thì vội vàng xua đuổi bám theo, "Thiếu gia, thiếu thốn gia, vỏ hộp cơm trắng của cậu."

"Không ăn, chú đem về chuồn."

"Nhưng nhưng mà......"

Ánh đôi mắt Giang Ly trở thành sắc bén, chú Vương ngay thức thì không đủ can đảm phát biểu tăng câu này nữa. Giờ khí thế của thiếu thốn gia cực kỳ mạnh mẽ và uy lực, trọn vẹn ko bại tầm thường gì lão gia.

Chú Vương rứa bám theo vỏ hộp món ăn nom thiếu thốn gia về ngôi trường học tập.

Giang Ly mặt mũi rét quay trở lại, từ đầu đến chân tản đi ra tương đối thở rét lùng, người bên trên đàng thấy cậu đều ko tự động giác tách chuồn.

Mấy ngày tiếp sau đó, cho dù Giang Ly thực hiện thế này thì mối liên hệ của nhì người cũng ko thể quay trở về như trước đó.

Bắc Vũ Đường ko nên ko nhằm ý cho tới cậu, cô vẫn tiếp tục nom bám theo cậu tới trường, vẫn tiếp tục quan hoài cho tới yếu tố học tập của cậu, tuy vậy với Giang Ly nhưng mà phát biểu, nó trọn vẹn ko đầy đủ.

Cô đang khiến xa vời cơ hội mối liên hệ của nhì người, thực hiện một người u tiếp xứng chức.

Đây là sự khiến cho Giang Ly khó khăn rất có thể chịu đựng đựng.

Gần trên đây Giang Nghĩa đều chuồn công tác làm việc ở quốc tế, nhập căn nhà chỉ mất nhì người là căn nhà, nhì người chủ sở hữu yếu tố, bầu không khí nhập căn nhà cũng trở thành quỷ dị.

Giang tẩu cho tới căn nhà rét trồng hoa, bịa đặt trà và điểm tâm xuống. Hôm ni ko tách chuồn như ngày thông thường nhưng mà đứng bên trên khu vực căn vặn, "Phu nhân, tôi thấy thiếu thốn gia đang được biết sai, cô cũng chớ giận dỗi cậu ấy nữa."

Bắc Vũ Đường bịa đặt sách xuống, nom Giang tẩu, "Tôi ko giận dỗi cậu ấy."

Giang tẩu thở lâu năm trong tim, còn nếu không giận dỗi thiếu thốn gia thì sao trong cả cơm trắng cũng ko fake, cũng ko thì thầm với thiếu thốn gia, ko cùng với nhau tập dượt thể hình. đa phần trong năm này, nhì người chúng ta thực hiện gì rồi cũng thực hiện cùng với nhau, mối liên hệ chất lượng đến mức độ khiến cho người tớ hâm mộ, tuy nhiên thời điểm hôm nay lại trở nên thế này, cứ như sở hữu gì tê liệt ngăn cơ hội nhì người.

"Phu nhân, nếu như cô còn ko không còn giận dỗi thì rất có thể tiến công thiếu thốn gia một trận, chớ nghẹn cho tới lỗi."

Bắc Vũ Đường mỉm cười phát biểu, "Được, tôi biết rồi.'

Giang tẩu tách chuồn, giọng Minh vang lên.

[Cô đang được phủi sạch sẽ mối liên hệ với Giang Ly? Cần gì nên vậy? Vốn dĩ cô cũng chuẩn bị tách ngoài trái đất này rồi.] Minh thấp tiếng nói.

"Không nên phủi sạch sẽ mối liên hệ, nhưng mà là nhằm cậu tớ hiểu ra đằm thắm phận của nhì mặt mũi." Bắc Vũ Đường phát biểu.

[Cô thực hiện vậy là vì thế đợi Giang Nghĩa tách chuồn cũng tách đi?]

"Cậu nghĩ về nhiều."

Minh mỉm cười ha hả, nhượng bộ như đang được sớm nhìn xuyên qua.

Bên tê liệt, thời hạn này Giang Ly từ đầu đến chân đều tức bực, trước tê liệt vốn liếng đang được khiến cho người tớ cảm nhận thấy khó khăn đằm thắm, giờ lại càng kinh hãi rộng lớn.

Giang Ly chuồn bên trên đàng, người xung xung quanh thấy cậu đều vội vàng tách đi ra.

Vị tổ tông này mới gần đây ko biết bị làm thế nào, hoả khí rộng lớn thiệt sự. Nhưng cố ý sở hữu người thần kinh trung ương cực kỳ thô nên ko nhằm ý cho tới.

"Giang Ly." Trương Linh Nhi ngăn đàng cậu.

Giang Ly giá rét nom cô tớ một chiếc, bước qua chuyện trước mặt mũi cô tớ.

Trương Linh Nhi lại tiến bộ lên, "Tôi sở hữu việc mò mẫm cậu. Gần trên đây câu lạc cỗ Shop chúng tôi tổ chức triển khai hoạt động và sinh hoạt hiến dâng tình thương yêu, kỳ vọng cậu rất có thể nhập cuộc hoạt động và sinh hoạt của Shop chúng tôi. Dâng lên 1 phần tình thương yêu của cậu."

Giang Ly nguy nan nheo đôi mắt, Trương Linh Nhi lại như ko vạc hiện tại điều gì, chớp đôi mắt nom cậu.

"Cút ngay lập tức."

Sắc mặt mũi Trương Linh Nhi cứng đờ, vẫn ko kể từ quăng quật, "Giang Ly, cậu là kẻ quá tiếp sau này của Giang gia, đời nào cậu ko cảm nhận thấy cậu hẳn nên dưng đi ra 1 phần tình thương yêu của tớ, cũng thực hiện......"

"Câm miệng!" Giang Ly ngắt điều phát biểu liên hồi của cô ý tớ, "Đừng nghĩ về là tôi ko tiến công đàn bà, cô dám phát biểu bao nhiêu điều bất nghĩa nữa thì chớ trách móc tôi ko khách hàng khí."

"Cậu......" Trương Linh Nhi nghẹt thở.

Trên đời sao lại sở hữu người ngày tiết rét vô tình cho tới vậy!

Giang Ly nom Trương Linh Nhi tức giận dỗi tách chuồn, đùng một cái nghĩ về đi ra gì tê liệt.

"Từ kể từ." Giang Ly gọi cô tớ lại.

Trương Linh Nhi tức giận dỗi nom cậu, "Sao, cậu thay đổi ý, mong muốn tiến công tôi?"

"Hỏi cô một chuyện, nếu như câu vấn đáp của cô ý khiến cho tôi thỏa mãn nhu cầu, tôi tiếp tục suy xét cho tới chuyện cô phát biểu."

Trương Linh Nhi ko ngờ còn thời cơ, "Chuyện gì?"

"Nếu mong muốn demo coi một người dân có mến bản thân hay là không thì thực hiện cơ hội này hiệu suất cao nhất?" Giang Ly phát biểu xong xuôi, biểu cảm sở hữu chút thất lạc bất ngờ.

Trương Linh Nhi ngạc nhiên nom cậu, bắt gặp góc nhìn lập loè của cậu, lòi ra nụ mỉm cười.

Cô tớ tráng lệ tâm trí, mãi nửa ngày sau, ghi nhớ cho tới kinh nghiệm tay nghề Đái Hiểu Nguyệt từng dạy dỗ bản thân, sở hữu một cơ hội demo coi đối phương sở hữu mến bản thân ko.

"Rất giản dị, chỉ việc cậu mò mẫm một cô nàng không giống, cố ý tú ân ái trước mặt mũi cô ấy. Nếu cô ấy tức giận dỗi Tức là cô ấy chính thức thách thức kỵ, cũng minh chứng là trong tim cô ấy sở hữu cậu."

Giang Ly trầm dìm, giống như đang được suy xét tính khả ganh đua của sử dụng phương pháp này.

Tìm một cô nàng cho tới demo, mò mẫm ai sẽ chất lượng trên đây.

Giang Ly nom Trương Linh Nhi, cậu ghi nhớ kể từ Khi cô nàng này xuất hiện tại, Đường Nhi luôn luôn cực kỳ khẩn trương, nhượng bộ như phụ vương đợt tư lượt đều căn vặn thăm hỏi cô tớ. Nếu nhằm cô tớ trình diễn kịch nằm trong bản thân, hiệu suất cao chắc hẳn rằng tiếp tục rất tuyệt.

Trương Linh Nhi thấy cậu nom bản thân chằm chằm, khuôn mặt mũi kiều tiếu ko tự động giác ửng đỏ lòm.

"Cô chỉ việc đồng ý với tôi một chuyện, đợt này những người dân tom góp được bao chi phí, tôi tiếp tục quyên tặng gấp rất nhiều lần khoản tê liệt." Giang Ly thể hiện một ĐK chết mệt người.

"Thật?" Trương Linh Nhi kinh hỉ ko thôi, sau kinh hỉ là cảnh giác nom cậu, "Cậu mong muốn tôi thực hiện gì?"

"Cô yên tĩnh tâm, tôi sẽ không còn nhằm cô thực hiện chuyện thương thiên sợ hãi lý, cũng ko thực hiện cô bị thương. Tôi chỉ việc cô kết hợp trình diễn một vở kịch với tôi."

Cậu vừa vặn phát biểu xong xuôi, Trương Linh Nhi ngay thức thì nghĩ về cho tới gì tê liệt, "Cậu mong muốn tôi vờ vịt là nữ giới của cậu?"

Giang Ly gật đầu, "Cô thiện lương lậu vì vậy có thể sẽ không còn kể từ chối đâu nhỉ? Chỉ cần thiết cô trình diễn một vở kịch với tôi là rất có thể gom một lượng tiền rộng lớn tặng cho những trẻ em vùng núi túng thiếu khó khăn."

Giang Ly từng bước chỉ dẫn, tung đi ra bùi nhùi câu này, Trương Linh Nhi ko thể ko cắm.

Trương Linh Nhi băn khoăn trái ngược nghĩ về nên, sau cùng gật đầu, "Được rồi, tôi đồng ý đòi hỏi của cậu, tuy nhiên cậu cũng nên ghi nhớ kỹ lời hứa hẹn của tớ."

PS: Mặc gia nghẹn cho tới hoảng rồi, sở hữu một trong những điều ko thể ko phát biểu.

Có một trong những chúng ta, không thích coi thì chớ miễn chống.

Còn sở hữu một trong những người chớ luôn luôn giục tôi mau kết giục. Tôi tinh xảo điểm lại, tôi mới mẻ ghi chép 21 vị diện thôi, TMD, tôi suýt tưởng tôi đang được ghi chép 7-80 vị diện rồi.

Tôi vốn liếng quyết định ghi chép rộng lớn trăng tròn vị diện, giờ sau cùng xác lập là 25 trái đất vị diện, nhiều à? đa phần hả? Xin căn vặn là nhiều lắm hả?

Xem thêm: ngôn tình full hoàn

Bạn không thích hiểu trái đất vị diện thì chớ hiểu. quý khách hàng mong muốn coi trái đất một cách thực tế thì đợi kết giục rồi coi. Tôi phân tích ràng cho chính mình, báo oán ở trái đất một cách thực tế là ghi chép sau cùng, ghi chép xong xuôi là kết giục.

Tôi cực kỳ buồn chán, đấy là truyện mau xuyên, ko nên nên coi trái đất vị diện ư? Sao nhập đôi mắt những người dân này tê liệt, tôi ghi chép trái đất vị diện lại là tội phạm vậy?

Còn sở hữu một trong những người hiểu ở những tuyến phố này tê liệt, tôi rất có thể bắt gặp comment của chúng ta, tuy nhiên ko vấn đáp được, chỉ mong muốn phát biểu chúng ta một câu, lưu giữ mồm thật sạch sẽ nhập.