Nhìn sắc mặt mũi Trắng bệch của Lý Tang Du, Lục Huyền Lâm ko chút thương xót tuy nhiên mỉa mai: “Sao chứ, vờ vĩnh thực hiện thánh phái đẹp à?”
Từng chữ từng lời nói rét mướt lùng xuyên qua quýt màng tai của Lý Tang Du, cô ko phát biểu tiếng nào là không còn.
Bạn đang xem: bà lục lại cho tôi leo cây
Lý Tang Du ngơ ngẩn nhìn khuôn mặt mũi thực hiện gục sập biết bao cô nàng ở trước mặt mũi, chỉ bản thân cô mới nhất hiểu rằng ẩn thâm thúy bên dưới khuôn mặt mũi ham người này là một trong trái khoáy tim ngày tiết rét mướt biết từng nào.
Cô bước đi vào trong nhà bọn họ Lục đã và đang được 2 năm rồi, tuy nhiên đãi ngộ còn ko vày cả một người gom việc nữa là.
Nếu ko nên thứ tự này ông cụ Lục đòi hỏi trong khoảng nửa năm nên với con cháu bế bồng thì Lý Tang Du cô vẫn là một trong người bên phía ngoài thì quang vinh, nhập mái ấm thì được gán mang lại dòng sản phẩm mác hữu danh vô thực “Mợ Lục” !
Trong đôi mắt anh tiềm ẩn sự ghét bỏ bỏ: “Cô thiệt sự nhận định rằng tôi ham muốn động nhập loại bạch liên hoa tuy nhiên ruột gan rắn rết như cô sao? Hôm ni cực tốt là cô hoàn toàn có thể mang bầu được lên đường, tôi không tồn tại hào hứng nên động nhập cô đợt nữa đâu.”
Lý Tang Du vẫn còn chưa kịp phản xạ thì Lục Huyền Lâm tiếp tục đè cô xuống.
…
Ngày ngày sau, Lý Tang Du nhức nhối hé đôi mắt rời khỏi, cả cái chóng rộng lớn chỉ mất từng bản thân cô.
Cô mỉm cười nhạo phiên bản thân mật, vốn liếng là cô Lục hữu danh vô thực lại hoàn toàn có thể ngủ bên trên cái chóng này một tối, cô nên cảm thẩy đặc biệt “vinh hạnh” đi!
Sau Khi tiến công răng vệ sinh kết thúc thì cô trở xuống lầu.
Phòng khách hàng vẫn tương tự thông thường ngày, người gom việc vẫn dành hết thời gian việc làm của tớ, Lục Huyền Lâm đang được chậm rãi rãi bữa sáng, Lý Tang Du xuất lúc bấy giờ cũng chẳng ai dòm nom cho tới.
Lý Tang Du tiếp tục vượt lên trên quen thuộc với điều này nên cũng chẳng chú tâm gì, lên đường trực tiếp cho tới cửa ngõ rộng lớn.
“Ngồi xuống!”
Mệnh mệnh lệnh bất thần khiến cho bước đi Lý Tang Du khẽ khựng lại: “Tôi ko bữa sáng.”
Cô ko thể nằm trong ngồi bữa sáng với Lục Huyền Lâm được, đó là đòi hỏi đặc biệt quan trọng của Lục Huyền Lâm. Cho nên Tính từ lúc khi bước đi vào trong nhà bọn họ Lục cô đều tự động bữa sáng ở nhập chống riêng biệt của tớ.
“Tôi ko quan hoài cho tới sinh sống bị tiêu diệt của cô ấy, Tính từ lúc thời điểm ngày hôm nay trở lên đường, từng buổi sớm đều nên tợp canh vấp ngã bầu mang lại tôi.”
Canh vấp ngã thai?
Lý Tang Du thì thầm mỉm cười rét mướt trong trái tim, đích vậy, giờ đây cô được coi như thể trân bảo rồi, phát biểu ko chừng nhập bụng tiếp tục với bầu rồi cũng nên, nên bồi vấp ngã vừa được.
Lý Tang Du xoay quay về mặt mũi bàn ăn, cầm cố chén canh white color sữa bên trên bàn lên, một ngụm tiếp tục tợp không còn cả chén.
Trước sư ni ko khi nào kháng lại khẩu lệnh của Lục Huyền Lâm, chỉ mất như vậy cô mới nhất hoàn toàn có thể bình yên lặng vô sự sinh sống qua quýt ngày ở điểm này.
Hai năm trời yên lặng đại dương lặng đã trở nên ông cụ Lục thực hiện mang lại khơi dậy, cho tới nỗi tối qua quýt đã trở nên lăng nhục cho tới thế.
“Tôi hoàn toàn có thể lên đường được rồi chứ?” Giọng điệu của Lý Tang Du trước sau vẫn hững hờ, không tồn tại chút xúc cảm nào là nhập cơ.
Lục Huyền Lâm mới nhất liếc mắt nhìn Lý Tang Du , mặt hàng lông mày khẽ nhíu lại: “Thái phỏng này của cô ấy là sao hả?”
Lý Tang Du hạ mi đôi mắt, trầm khoác.
Đây là thái phỏng thân thuộc của cô ấy, phát biểu nhiều thì sai nhiều, kiệm tiếng mới nhất là thượng sách.
“Ngồi xuống!”
Lý Tang Du ko phát biểu tiếng nào là, ngồi xuống ở bên cạnh Lục Huyền Lâm.
“Ăn không còn lên đường.”
Xem thêm: chấp sự thỏ cụp tai truyện chữ
Trước mặt mũi Lý Tang Du với bao nhiêu đĩa bánh ngọt tinh xảo, một trong những phần rất ít, tuy nhiên đủ dinh dưỡng thì vừa vặn đầy đủ.
Cô cầm cố đũa lên lặng lẽ tuy nhiên ăn.
Lần thứ nhất ngồi ở căn chống ăn rộng lớn thế này bữa sáng, cô cảm nhận thấy xa tít kỳ lạ, đặc biệt quan trọng trước mặt mũi còn tồn tại một người con trai mặt mũi rét mướt ngồi ở cơ.
Một bữa sáng sủa lặng lẽ cứ như vậy tuy nhiên kết thúc giục.
Lúc Lý Tang Du bịa đặt đũa xuống, tiếp tục buộc mồm tâm sự một câu: “Tôi ham muốn nài ngủ quy tắc phụ thân ngày.”
“Làm gì?”
“Tôi ham muốn cho tới thành phố Hồ Chí Minh C lần một người.”
“Ầm!” Lục Huyền Lâm đập tay xuống mặt mũi bàn đá đá hoa, gào lên: “Lý Tang Du , tôi còn ko bị tiêu diệt tuy nhiên cô tiếp tục ham muốn đi kiếm người dự bị rồi sao?”
Âm thanh đùng một phát vang lên khiến cho cho những người gom việc mới nhất dọn kết thúc chén đũa sẵn sàng đưa đi bị dọa nạt mang lại khiếp hãi, người gom việc trượt tay, cả lô chén đĩa lạch cạch rơi không còn xuống khu đất, rơi vỡ nát nhừ vụn.
Các miếng gốm cất cánh rải mọi nơi, trượt qua quýt phần chân bên phía ngoài cái váy văn phòng, nhập thông thoáng chốc tiếp tục xuất hiện tại chỗ bị thương, khiến cho ngày tiết trào rời khỏi không ngừng nghỉ.
Cô vẫn điềm tĩnh mang ra bao nhiêu tờ khăn giấy má, vệ sinh sạch sẽ vết ngày tiết kết thúc thì đứng lên lặng lẽ tách lên đường.
Sao cô lại hé mồm nài anh ngủ quy tắc chứ? Bị điên rồi sao?
Người dự bị? Lý Tang Du cô mới nhất là dự bị hữu danh vô thực phía trên này, là dự bị của đứa em gái nằm trong thân phụ không giống u thương hiệu Lý Uyển Khanh .
Nhìn bóng sống lưng tách lên đường của Lý Tang Du , chợt Lục Huyền Lâm với chút ngơ ngẩn.
Cả thành phố Hồ Chí Minh A đều biết rõ sự kiêu ngạo của Lý Tang Du , trước lúc cô lấy ông xã, tiếp tục với biết từng nào dòng họ giẫm nát nhừ cả bậc thềm mái ấm bọn họ Lý, tuy nhiên cô cũng ko thèm ngó cho tới, nhập cơ với mọi người bọn họ Lục.
Nhân khi tình hình tài chủ yếu của Lý Thị rớt vào trở ngại, Lục Huyền Lâm gom Lý Thị băng qua trở ngại với ĐK nên cưới được Lý Tang Du.
Anh cưới cô một phía là nhằm trả oán Lý Uyển Khanh đến giờ vẫn ko rõ rệt tung tích, mặt mũi nữa là vì như thế nhằm tiêu diệt sự kiêu ngạo của Lý Tang Du.
Anh đó là ham muốn sử dụng cả đời này nhằm thực hiện hao hao không còn thanh xuân của Lý Tang Du, chuốt hao lên đường sự kiêu ngạo của cô ấy, tạo nên cô cô độc cả đời.
Nhưng cho tới thời điểm ngày hôm nay, Lý Tang Du trước mặt mũi vẫn kiêu ngạo cho tới vậy, vẫn ko coi anh rời khỏi gì.
Mặt sàn bóng nhẵn vẫn còn đấy đánh dấu vệt ngày tiết, là kể từ bên trên chỗ bị thương ở chân của Lý Tang Du rơi xuống.
Lục Huyền Lâm khẽ cau mi, cô ko biết nhức sao? Một người kể từ nhỏ đã và đang được nâng như trứng hứng như hoa, lại hoàn toàn có thể nhịn được chỗ bị thương còn đang được chảy ngày tiết sao?
Lúc Lý Tang Du bước đi thoát khỏi cửa ngõ, người hâu phương đợt nữa khẽ gầm lên: “Quay lại!”
Lý Tang Du đợt nữa giới hạn bước đi, tuy nhiên lại không xoay đầu lại.
“Máu của cô ấy thực hiện không sạch sàn mái ấm rồi, mau vệ sinh sạch sẽ đi!”
Lý Tang Du đặc biệt thản nhiên rút khăn giấy má kể từ vào trong túi rời khỏi, cúi người vệ sinh sạch sẽ vết ngày tiết bên trên chân, tiếp sau đó mới nhất xoay người lại vệ sinh lên đường vết ngày tiết bên trên sàn.
Xem thêm: tang thế tình nhân
“Cô ham muốn cho tới thành phố Hồ Chí Minh C bắt gặp ai?”
“Người dự bị!” Tay Lý Tang Du vẫn ko tạm dừng.
“Đồ tiện nhân mái ấm cô!” Lục Huyền Lâm bị chọc dỗi cho tới đỉnh điểm, nhanh chóng chân đặt chân tới tóm lấy cánh tay Lý Tang Du rồi nhấc lên.
Bình luận