Đọc truyện Anh ấy sao rất có thể mến tôi full không tính tiền được update nhanh nhất có thể bên trên Ngontinhay.com. Review Anh ấy sao rất có thể mến tôi, Anh ấy sao rất có thể mến tôi review tiên tiến nhất và hoặc nhất chỉ mất bên trên Ngontinhhay.com.
Chu Tuyển ngắt điện thoại chạm màn hình, ngước đầu nhìn Mạnh Sơ Vũ: “Xem đi ra trợ lý Mạnh lại đề nghị phải khó nhọc rồi.” Trong lòng Mạnh Sơ Vũ thì thầm than vãn cô không khó nặng nhọc, cô là mệnh khổ sở.
Bạn đang xem: anh ấy sao có thể thích tôi
Ngay cả thưa lời cám ơn với người xem cũng phải thu được sự hạ nhục bằng nghệ thuật thẩm mỹ tiếng nói thời thượng. Xong rồi còn không còn chui xuống lỗ tuy nhiên phải tiếp tục công việc ở và một vị trí với người coi. Mạnh Sơ Vũ cong cong song mắt:
“Không khó nặng nhọc, không khó nhọc đâu ạ, chỉ nên trưa ngày hôm nay tôi còn ko kịp ngủ, trời tối có phần mỏi mệt mỏi, hoảng hốt mệt mỏi quá thì lái xe không bình an, ko thì tôi gọi người lái mang đến anh nhé? Hoặc là…anh đem bởi vì lái nội địa không?”
Chu Tuyển nhìn cô, khép văn khiếu nại bên trên bàn sinh hoạt lại, cầm áo khoác mặt mũi ngoài đứng dậy đi ra phía phía bên ngoài. Cũng chưa biết là đem ý gì, thoạt nhìn hình cũng như là khước từ với đề xuất của cô lắm.
Mạnh Sơ Vũ cam chịu noi theo ra phía phía bên ngoài, chuồn ngang qua văn chống công sở tổng bảng giám đốc thì bộp chộp vàng nhập lấy túi, nằm trong anh trở xuống tầng hầm dưới đất, đến ngay mặt mũi cạnh xe kéo cửa ngõ ghế sau đi ra. Vừa toan chào Chu Tuyển lên xe cộ, đang thấy anh đồng thời Open ghế lái.
Bốn ánh mắt nhau, mặt mũi Chu Tuyển lộ vẻ nghi ngại vấn: “Tôi không tồn tại bằng lái, cô chưa biết à?” Mạnh Sơ Vũ đang thấy anh lái xe vào tối thứ nhất cô biết anh, tranh hình ảnh suốt đời khắc sâu vào tâm trí này, tất nhiên cô lưu giữ rõ rệt. Vừa nãy hỏi như thế cũng chỉ nên nhịp nhàng biểu đạt ý
Xem thêm: hay là mình sống chung
“Có tay đem chân không còn tự lái xe sao.” Cô còn tưởng rằng Chu Tuyển giận dữ hoá ra là anh ngầm chấp nhận. Vậy cô ngoan ngoãn ngoãn một đường noi theo anh tuy nhiên anh cũng ko thưa một lời? Nhìn cô nghẹn câu nói., Chu Tuyển bừng tỉnh giấc gật gật đầu: “Không lẽ__cô mong muốn ngồi sau tôi.” “Không ko ko,” Mạnh Sơ Vũ bộp chộp vàng nhấp lên xuống đầu, “Tôi là…”
“Tương lai trợ lý Mạnh thiệt là đáng trông đợi,” Chu Tuyển nhướng ngươi, khom người nhập ghế lái, “Có ước mong thật là xuất sắc.” “…” Mạnh Sơ Vũ chưa biết vì sao mình lại biến thành kẻ chuồn ké xa vời, còn sở dĩ lúc chuồn ké xe cộ vươn lên là cung cấp bên trên thành lái xe mà bị chụp tội bất kiếng, đến cuối ảo óc ngồi ghế phó lái ngay mặt mũi cạnh Chu Tuyển tỏ vẻ tôn kiếng.
Có ước mong vẫn đó là xuất sắc. Sao anh ko thưa trực tiếp cô mong muốn không tệ chuồn. Dù sao chuyện kiếp sau cô chưa biết, tuy nhiên đời này cô rất cam đoan: cô đó là bất ngờ phất lên nhập một tối, giúp bằng hữu không nhớ tiếc mạng sống mang đến, phụ thân lượt cho tới chào cũng không còn mời được Chu Tuyển đến lái xe cộ. Xe chạy đi ra tầng hầm dưới đất, nhập xe cộ kín bưng, yên lặng tĩnh không âm thanh.
Xem thêm: lòng em như cát bụi
Lần thứ nhất ngồi xe cộ cung cấp bên trên lái, Mạnh Sơ Vũ theo gót bạn dạng năng đem chút thiếu tự động, bắt dây bình an muốn nói nào đấy làm nhẹ nhàng mát không gian tham, bố trí tiếng nói một tí lại suy nghĩ thôi loại bỏ đi. Dù sao cảm tình của cô nếu như với Chu Tuyển đang hòa tan rất lâu, anh tao với cô cũng không tồn tại lời hoặc ho này.
Có lẽ cũng chỉ có đương đầu với loại quân địch chung như Trịnh Thủ Phú, anh mới nhất đem thể nếu như với cô nhẹ nhàng dàng như thế, khiến cho cô hiện ra ảo bảng giác.
Bạn cũng muốn xem thêm truyện: Đại lão vai ác luôn luôn mong muốn cưới tao sủng ta
Bình luận